Thạch Ngọc Hồng đỏ mắt: “Lão gia, tôi muốn báo thù cho Thanh Thư, tôi muốn Diệp Bắc Minh chết!”
“Ông đi mời mấy lão tổ xuất núi, phải giết chết kẻ này!”
Ngư Chính Dương sợ giật mình: “Ngọc Hồng, chuyện này không cần phiền đến mấy vị lão tổi”
Chẳng may bị mấy lã tổ biết ông ta tè ra quần tại chỗ.
Vị trí gia chủ nhà họ Ngư tương lai chắc chắn sẽ không có liên quan đến ông tai
Thạch Ngọc Hồng tức giận nói: “Đồ vô dụng, ban đầu bà đây mù mắt mới nhìn trúng ông!”
“Ngay cả thù của con trai mình mà ông cũng không muốn báo sao?”
Sắc mặt Ngư Chính Dương khó coi, lại không dám nổi nóng: “Ngọc Hồng, bà nghe tôi giải thích, tên nhóc đó vừa từ hạ giới vào thần giới!”
“Nếu ngay cả loại người này mà tôi cũng không xử lý được, mấy vị lão tổ sẽ nhìn nhận tôi thế nào?”
“Bà cảm thấy sau này tôi còn có địa vị trong nhà họ Ngư không?”
“Tôi sẽ hoàn toàn không có quan hệ gì với vị trí gia chủ nhà họ Ngư nữa!”
Thạch Ngọc Hồng cũng bình tĩnh lại.
Bà ta gả cho Ngư Chính Dương, chính vì nhìn trúng tài nguyên và căn cơ nhà họ Ngư!
Lạnh lùng nhìn Ngư Chính Dương: “Ông nói xem phải làm thế nào?”
Ngư Chính Dương trầm ngâm một lát: “Lập tức liên lạc với anh trai bà Thạch Trung Hổ, anh đại cữu đã là cảnh giới thần tôn đỉnh phong!
Chỉ cách cảnh giới thần hoàng một bước, cho dù tên súc sinh này có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3669583/chuong-3744.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.