“Đại sư tỷ, tại sao?”, Diệp Bắc Minh cau mày.
Anh lập tức truyền âm, chín vị sư tỷ khác từ Thái Dương Tông xuất hiện.
Lúc nhìn thấy Lạc Khuynh Thành, tất cả đều vô cùng vui mừng!
“Đại sư tỷ, muội là Như Yên đây!”
“Đại sư tỷ, muội là Tiểu Hồng Đào đây, tỷ không nhận ra muội ư?”
“Năm đó là đại sư tỷ dạy Tuyết Kỳ công pháp võ đạo, tỷ thực sự không nhớ nữa ư?”
“Đại sư tỷ, lời thề của mười tỷ muội chúng ta, chẳng lẽ tỷ cũng quên rồi ư?”
“Khuynh Thành tỷ, chúng ta đã từng thề tỷ muội đồng tâm mài”
Mấy sư tỷ lo lắng lên tiếng.
Lạc Khuynh Thành vẫn thờ ơ, chẳng thèm nhìn họ đến một cái!
Thái độ này khiến người ta lạnh lòng!
Thiên Nhận Băng khẽ quát một tiếng: “Đại tỷ, rốt cuộc tỷ đang làm gì?”
“Tỷ có biết cả đoạn đường tiểu sư đệ đã trải qua bao. nhiêu vất vả khổ sở không?”
“Đệ ấy đến thần giới là vì tìm mọi người”
“Bây giờ mọi người khó khăn lắm mới đoàn tụ, sư phụ đã qua đời, chẳng lế tỷ còn muốn giả bộ không quen biết chúng †a hả?”
“Lạc Khuynh Thành!”
Thiên Nhận Băng tức giận quát lên!
Nơi sâu nhất trong linh hồn Lạc Khuynh Thành rung động!
Một cảm xúc kỳ lạ dâng lên trong đầu cô ấy.
Từng cảnh tượng lướt qua!
Nhưng cô ấy vẫn giữ vẻ bình tĩnh, mỉm cười nói: “Các cô thực sự nhận nhầm người rồi, Lạc Khuynh Thành mà các cô quen chỉ là một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3669565/chuong-3726.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.