Chương trước
Chương sau
Độc Cô Vấn Thiên trực tiếp gật đầu: “Được, bản công tử đồng ý cho cậu một suất!”

“Cảm ơn! Cảm ơn! Cảm ơn công tử Độc Cô!”, Tiêu Ngột kích động đến toàn thân run lên, con mắt không ngừng co giật.

Thiếu chút nữa thì quỳ xuống trước Độc Cô Vấn Thiên!

Một khi có được thứ bậc trong thử thách chư trần thì có thể gia nhập điện Thần Hoàng!

Tiến vào điện Thần Hoàng, tương lai vô hạn!

“Bảy người các cô đừng múa nữa, xuống đây kính công tử Độc Cô một ly cho tôi!”, Tiêu Ngột quát nói.

Trên sân khấu, bảy sư tỷ dừng lại. Khẽế cau mày!

Thiên Nhận Băng nói với giọng lạnh lùng: “Cậu Tiêu, ban đầu đã nói rõ rồi”.

“Bảy chúng tôi chỉ bán nghệ, những việc khác không cần làm.

Lời vừa được nói ra, sắc mặt của Tiêu Ngột tối sâm lại!

Có chút khó coi.

Độc Cô Vấn Thiên khẽ cười một tiếng: “Tiêu Ngột, xem ra anh vẫn chưa dạy bảo tốt bọn họ? Vậy mà đã vội tặng cho tôi rồi?”

“Công tử Độc Gô, tôi...

Tiêu Ngột có chút nóng ruột, hằm hằm trừng nhìn bảy người một cái!

Rất muốn giết người! Không ngờ.

Độc Cô Vấn Thiên cười: “Vừa hay, bản công tử giỏi nhất là dạy bảo người khác!”

“Cô đấy, xuống đây, cởi giày cho bản công tử!”

Chỉ vào Thiên Nhận Băng: “Đúng rồi, dùng miệng của cô!”

Trong lúc đó, nhà họ Đoạn, thành Vạn Tượng.


Mấy người cùng quay đầu, đôi mắt đỏ bừng như thú hoang!

Nhìn chăm chăm Tiểu Diệp Nặc đang nằm cuộn tròn dưới mặt đất băng lạnh!

“Mẹ... mẹ, Nặc Nhi đói quá... lạnh quá...”

Một ông lão mặt rỗ cau mày nói: “Mạng của con bé này thật lớn, máu chảy cạn rồi vẫn sống được!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.