Trương Vân Phi cau mày: "Đã qua mười lăm phút, thắng nhóc này thật có thể chịu đựng được sao?"
Từ Ngạo cười lạnh: "Không thể nào, không ai có thể chống lại uy lực của thuốc mê hồn!"
Một giây tiếp theo.
Hầu Tử gầm nhẹ một tiếng, đôi mắt đỏ ngầu!
Đột nhiên quay đầu, nhìn chằm chăm ba người Chu Nhược Giai, Long Khuynh Vũ, Mặc Đình Đình như con dã thú!
Miệng to thở hổn hển! Từng bước từng bước đi về phía ba người họ! Từ Ngạo khẽ cười: "Xem kìa, kịch hay sắp bắt đầu".
Trương Vân Phi chép miệng một cái: "Đáng tiếc, ba người phụ nữ này đều là cực phẩm, có lời cho thăng nhóc này rồi..."
Hầu Tử nhanh chóng lao tới trước mặt ba người! Đột nhiên. Anh ta gầm nhẹ một tiếng: "Tôi thực sự đáng chết!"
Anh ta giơ tay lên và đánh mạnh vào chân mình, có một âm thanh giòn dã vang lên, xương cốt của hai chân nổ tung!
Cơn đau đớn khiến Hầu Tử tạm thời tỉnh táo lại, anh ta dùng hết sức lực cuối cùng để leo lên mép của lồng giam!
Hai tay đâm xuyên qua khe hở trong lồng, lại vang lên tiếng “răng rắc” giòn dã!
"Là một người tàn nhẫn, vậy mà có thể phế đi hai tay hai chân của mình!"
"Nếu tôi có anh em như vậy thì có chết cũng không tiếc!"
Những người tu võ đang xem cuộc chiến đều sôi nổi cảm thán.
Ánh mắt nhìn về phía Hầu Tử càng thêm khâm phục! Vẻ mặt của Trương Vân cực kỳ khó coi: "Từ Ngạo, không phải anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3669488/chuong-3649.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.