Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: “Đúng vậy! Khúc xương Chí Tôn của cô ấy nằm ngay ở vị trí trái timl”
“Hơn nữa, các khúc xương Chí Tôn có thể cảm ứng được nhau nên mới bị hút tới chỗ nhau!”
Diệp Bắc Minh cạn lời: “Đúng là báo hại tôi thê thảm rồi!”
Anh cúi đầu nhìn Nguyễn Thanh Từ đã ngất xỉu: “Phải làm sao mới tách chúng ra được đây?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười một tiếng: “Rất đơn giản, chỉ cần cậu điều khiển xương Chí Tôn là được”.
“Không cho nó có phản ứng quá mạnh nữa thì hai người lập tức có thể tách nhau rai”
Diệp Bắc Minh ra lệnh trong đầu, kiềm chế hơi thở của xương Chí Tôn lại.
Một giây sau. Quả nhiên tay anh đã buông lỏng ra được!
Cảm giác mềm mại biến mất, Diệp Bắc Minh vận động thử năm ngón tay.
Căm ngân châm vào người Nguyễn Thanh Từi
Một lát sau, Nguyễn Thanh Từ từ từ tỉnh lại, ngay khi trông thấy Diệp Bắc Minh, đôi mắt đẹp lập tức nổi giận: “Sao anh vẫn còn ở đây? Lễ nào sự trong sạch của tôi đã...”
“Huhu...”
Nguyễn Thanh Từ òa khóc.
Diệp Bắc Minh vội vàng giải thích: “Cô Nguyễn, tất cả mọi chuyện đều là do sự thu hút lẫn nhau giữa các đoạn xương Chí
Tôn mà ra!”
“Trong tay trái của tôi có một đoạn xương Chí Tôn, còn trong ngực của cô chắc là cũng có một đoạn!”
“Đôi bên thu hút lẫn nhau nên mới thành ra như vậy!”
“Tôi phải ngăn chặn sức mạnh của xương Chí Tôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3669472/chuong-3633.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.