“Hầu như thiên tài cảnh giới Chân Thần của các thế giới
khác đều có thể vượt qua được áp lực, kiên trì tới cùng, hơn nữa bọn họ còn có thể che chở thêm cho một số người!”
“Những người kia đứng gần bọn họ đương nhiên là để được che chởi”
“Thì ra là thế!”, Lê Mộng Ly sực hiểu ra. Cô ta đảo mắt nhìn mấy người của học viện Viễn Cổ: “Chu Băng Dao, Chu Toàn, Hạ Nhân Kiệt, Mã Phi Vũ, mấy người có đi cùng tôi không?”
Cô ta không hỏi Chu Nhược Giai, Hầu Tử, Long Khuynh Vũ và Mặc Đình Đình.
Bởi vì chắc chắn mấy người này chọn đi theo Diệp Bắc Minh!
“Hả?”
Mấy người được hỏi sửng sốt: “Không phải chúng ta sẽ đi cùng nhau à?”
Lê Mộng Ly cười khẽ một tiếng: “Chúng ta chỉ cùng đi với nhau tới đây thôi, còn về phần liệu sau này có thể tới được Thần Giới hay không!”
“Là phụ thuộc vào bản thân chứ không phải vào người khác, hiểu không?”
Nói rồi, cô ta còn lơ đãng đánh mắt nhìn Diệp Bắc Minh một cái!
Tiếc răng, dường như Diệp Bắc Minh không hề nghe thấy lời Lê Mộng Ly nói!
Anh chỉ cúi đầu, nhíu mày! “Được rồi, mọi người hoạt động tự do đi”.
Vương Nguyên và Ngư Thất Tình dặn dò mấy câu rồi xoay người rời khỏi đây. Đúng lúc này, truyền tống trận dưới chân bọn họ sáng lên.
Hơn mười người xuất hiện sau lưng bọn họ, trông thấy trên truyền tống trận có người.
Một người đàn ông cuồn cuộn cơ bắp, vóc dáng dũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3669450/chuong-3611.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.