Chương trước
Chương sau
Lão Thẩm cũng cho rằng là Diệp Bắc Minh đột nhiên lên tinh thần trước khi chết, không cam tâm tùy tiện chém một đường kiếm!

Nằm mơ cũng không ngờ đường kiếm này lại có uy lực như vậy!

Một đường kiếm giết chết Phó Thí Thiên! Cảnh giới chân thần đỉnh phong!

Là cái quỷ gì chứ?

Lúc này, cơ thể Diệp Bắc Minh đổ thẳng xuống.

Mười lăm phút sau ở thần điện thành Thiên Dung.

“Điện chủ, tất cả xương cốt trong cơ thể người này vỡ nứt, kinh mạch cũng đứt gần hết!”

Lão Thẩm kiểm tra toàn bộ cơ thể của Diệp Bắc Minh, lắc đầu với Ngư Thất Tình: “Lão phu đoán, có lẽ đường kiếm cuối cùng là cậu ta đã dùng tất cả sức lực trong cơ thể để chém ra”

“Cho nên, mới có thể giết được Phó Thí Thiên bằng một đường kiếm!”

“Chính vì vậy, cho nên xương cốt và kinh mạch của anh ta đều đứt gãy hết!”

“Kiểu tổn hại như này không thể cứu vấn, nói cách khác là...

Lão Thẩm dừng một chút, vẻ mặt tiếc nuối: “Cho dù cậu ta có thể sống được, thì cả đời cũng bị phế!”

“Tất cả thiên phú của cậu ta cũng vô dụng, xương cốt và kinh mạch đều mất hết, không thể làm võ giả nữa!”

Ngư Thất Tình ngẩn người.

Nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh nằm trên bàn đá với ánh mắt phức tạp.

“Thực sự không cứu được ư?”

“Nếu không từ này là một phế nhân, một đống bùn nhão!'

“Bảo cậu ta có được xương cốt của chí tôn thượng cổ? Đúng là kẻ ngốc nằm mơ, cho dù có cũng không đến lượt cậu ta dùng đâu!

Ngư Thất Tình thấy vậy, giơ tay lấy ra một chiếc bình nhỏ màu xanh.

Đưa đến bên miệng Diệp Bắc Minh!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.