Diệp Bắc Minh nhìn lướt qua đống thi thể dưới đài võ đạo! Có người bị nổ tung đầu, có người bị xé rách tay chân!
Có người bị móc tim, có người thì đan điền bị nổ tung! Xương cốt bị đập nát, thân thể bị đốt cháy khét...
Tình trạng tử vong của từng người đều vô cùng thê thảm!
Diệp Bắc Minh cúi người thật sâu với những thi thể này: "Các vị, xin lỗi!"
Sau đó anh lại nhìn về phía Diệp Dao băng ánh mắt lạnh như băng: "Có dám đánh một trận công băng với tôi trên đài võ đạo không?”
"Cậu ư?"
Diệp Dao cười đến mức chảy cả nước mắt: "Chỉ là một tên cảnh giới Hư Vương mà cũng dám khiêu chiến tôi?"
"Cảnh giới Hư Vương, không phải anh ta mới là cảnh giới Động Hư sao? Làm sao đã tăng cấp rồi?"
Diệp Mục nhỏ giọng thầm thì một câu. Nhưng mà không quan trọng!
Chị anh ta là cảnh giới Đế Tôn đỉnh phong, còn kinh khủng hơn cả Phó Long Đình!
Diệp Bắc Minh tính là thứ gì? "Chị, đồng ý với anh ta đi!"
Diệp Mục ở dưới đài quát lớn: "Giúp em giết chết anh ta, giết mạnh tay vào!"
"Em muốn nhìn thấy tên tiểu phế vật này quỳ gối trên đài võ đạo, như chó vẫy đuôi với chủ, dập đầu cầu xin tha thứ!Ở!"
Diệp Dao do dựt
Cô ta không cho rằng Diệp Bắc Minh sẽ lên đi tìm cái chết!
Tên tiểu phế vật này dám khiêu chiến mình, nhất định là có vấn đề!
"Chị, chị còn đứng ngây đó làm gì?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3669337/chuong-3498.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.