Chương trước
Chương sau
Anh lại chỉ cười khế một tiếng: “Không sao, anh cố ý thả cho bọn họ đi đấy!”

“Hả?”

Hai cô gái đồng loạt sững sờ, gương mặt xinh đẹp ngập tràn thắc mắc.

Diệp Bắc Minh lắc đầu, không giải thích gì.

Đồng thời, anh bí mật truyền âm: “Tiểu Tháp, bám sát lộ trình của bọn họ!”

“Tìm được trăm vị sư phụ thì lập tức báo cho tôi biết!”

“Được!"

Càn Khôn Trấn Ngục đáp.

Diệp Bắc Minh yên lặng quay về chỗ ngồi.

“Tại sao tên sát thần này lại trở lại?”

“Cậu ta đã đốt đèn trời rồi còn có thể trở về được ư?”

“Lễ nào cậu ta thực sự có những mấy chục tỷ nguyên thạch hay sao?”

Ánh mắt thäc mắc của mọi người lướt qua người Diệp Bắc Minh.

Nửa canh giờ sau, tháp Càn Khôn Trấn Ngục lên tiếng: “Nhóc con, hai người bọn họ trở về học viện Viễn Cổ xong thì hơi thở biến mất!”

“Học viện Viễn Cổ?”

Diệp Bắc Minh nhướng mày: “Đi nào, về thôi!”

Diệp Bắc Minh đứng dậy rời khỏi chỗ đấu giá.

Cùng lúc này, bảy, tám người cũng đồng loạt đứng dậy bám theo saul

Ngay khi Diệp Bắc Minh sắp rời khỏi Huyền Các, một người gọi anh lại: “Cậu Diệp, xin chờ một chút!”

“Còn chuyện gì nữa?”

Diệp Bắc Minh quay đầu lại thì trông thấy Diệp Vy Ny.

Ánh mắt Diệp Vy Ny nặng nề: “Anh có chắc là anh muốn đi luôn bây giờ không? Anh đã giết chết Phó Long Đình trước mặt mọi người!”

“Chắc chẳn nhà họ Phó sẽ không tha cho anh, anh có thể ở lại Huyền Các thêm ít hôm nữa rồi hãng đi”.

Nói rồi, cô ta còn đánh mắt liếc nhìn đâu đó sau lưng, cách một quãng không xa.

Bảy, tám người tu võ trông thì có vẻ như hững hờ nhưng thực ra khóe mắt đều nhìn chăm chăm Diệp Bắc Minh!

Đương nhiên Diệp Bắc Minh cũng biết những người này đi theo mình nhưng anh vẫn läc đầu: “Nếu nhà họ Phó dám tới gây chuyện với tôi thì nhất định tôi sẽ cho bọn họ biết thế nào là có đi mà không có về!”

Nói rồi, anh rời khỏi Huyền Các.

“Này, anh đừng hành động theo cảm tính!”

Diệp Vy Ny rất lo lắng: “Nhà họ Phó thật sự không dễ trêu đâu, nếu bọn họ chuẩn bị đầy đủ thì anh sẽ nguy hiểm tới tính mạng đấy!"

Diệp Bắc Minh dừng bước.

“Thế nào, anh ở lại thêm vài ngày chứ?”, Diệp Vy Ny hỏi.

Diệp Bắc Minh lắc đầu, nhìn Chu Nhược Giai và Lê Mộng Ly một cái.

Không để ý tới Diệp Vy Ny đứng la lên sau lưng.

Anh đi thẳng tới học viện Viễn Cổ!

Bảy, tám người sau lưng thấy Diệp Bắc Minh đã rời khỏi Huyền Gác, lập tức móc một miếng ngọc bội truyền âm ra: “Thăng ranh đó đã rời khỏi Huyền Các rồi!”

Diệp Vy Ny thở hổn hển: “Anh... Anh... Ôi”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.