"Khi chúng tôi đưa con trai của mình đến học viện Viễn Cổ, mặc dù chỉ có duyên gặp mặt một lần, nhưng tuyệt đối không nhận nhầm người!"
Diệp Bắc Minh thản nhiên nói: "Các người dẫn tôi đến học viện Viễn Cổ là muốn mượn bọn họ để diệt trừ tôi, phải không?”
"Hahahaha!"
Chủ nhân Sát Minh bật cười tự giễu: "Cậu Diệp, dựa vào thực lực của cậu thì làm sao chúng tôi dám làm chuyện này?"
"Cậu là Chân Long, Huyền Giới là một con sông nhỏ, học viện Viễn Cổ cũng chỉ là một con sông lớn!"
"Thần Giới mới chính là biển sao trời mênh mông, tôi biết hôm nay tôi nhất định phải chết!"
"Chỉ hy vọng cậu Diệp không nên làm tổn thương người nhà tôi, tôi nguyện ý lấy cái chết để tạ tội!"
Diệp Bắc Minh mở miệng: "Được!" "Đa tạ cậu Diệp!"
Chủ nhân Sát Minh không chút do dự, tung một chưởng vào đầu mình.
Tự sát ngay tại chỗ!
Diệp Bắc Minh gật đầu: "Là một người đàn ông chân chính, ân oán của chúng ta kết thúc ở đây!"
Anh đảo mắt nhìn về phía Tinh Khư môn chủ: "Ông muốn tự cho mình thể diện, hay là tôi cho ông thể diện?"
Tinh Khư môn chủ nghiến răng rồi tự sát.
Lúc này, toàn bộ hiện trường chỉ còn lại một mình Tuyệt Vô Trần.
Cả người ông ấy run rẩy, sợ đến mức đôi mắt sung huyết: "Nhóc Diệp... Ôi không, cậu Diệp!"
"Chỉ cần cậu tha cho tôi, tôi bảo đảm từ nay về sau sẽ làm trâu làm ngựa cho cậu!"
Diệp Bắc Minh lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3669234/chuong-3395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.