Hầu Tử nhắm mắt lại, khóe miệng hiện lên một nụ cười: "Anh Diệp, năng lực của tôi chỉ có thể làm được đến đây thôi…"
Đột nhiên.
"A! Chân của tôi!"
Một tiếng kêu thảm thiết, tan nát cõi lòng vang lên!
Sau đó.
Một tiếng “ầm” thật lớn vang lên.
Hầu Tử vừa mở mắt nhìn, kinh ngạc phát hiện Hiên Viên Thái đã nằm ở bậc thang dưới cùng!
Cái chân chuẩn bị giẫm chết Hầu Tử kia đã hóa thành một màn sương máu, hoàn toàn biến mất!
Cả người hắn ta giống như một con chó chết, quằn quại đau đớn, la hét!
"Ai... Là ai đã ra tay vậy?"
"Tôi không biết, tôi cũng không thấy rõ nữa…"
Các đệ tử bốn phía xung quanh đều thay đổi sắc mặt.
Đám người phụ nữ áo xanh hoảng sợ, lao tới trước người Hiên Viên Thái: "Anh Hiên..."
Hầu Tử phản ứng ngay lập tức: "Hahaha, anh Diệp, anh đã trở lại!"
"Tiểu sư đệ, mau ra đi!"
Lạc Khuynh Thành khẽ mỉm cười.
Long Khuynh Vũ vui mừng: "Anh Diệp quay về rồi sao?"
Lúc này, từ phía sau đám người vang lên một giọng nói: "Hầu Tử, anh có vẻ vẫn chưa có chút tiến bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3669212/chuong-3373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.