Chương trước
Chương sau
 

 Ngay khi Diệp Bắc Minh và Đông Phương Xá Nguyệt xuất hiện, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía họ.  

 

Sau khi nhìn vài lần thì khôi phục bình tĩnh!  

 

Giọng Diệp Bắc Minh lạnh lùng: “Chuyện gì đây, tại sao người của những tông môn này lại ở chỗ này?”  

 

Đông Phương Xá Nguyệt truyền âm: “Phải có tư cách mới có thể tiến vào vùng đất Thiên Tuyệt!”  

 

“Quyền hạn mở vùng đất Thiên Tuyệt nằm trong tay một thế lực tên là học viện Viễn Cổ!”  

 

“Học viện Viễn Cổ?”  

 

Lần đầu tiên Diệp Bắc Minh nghe thấy cái tên này.  

 

Đông Phương Xá Nguyệt gật đầu: “Đó là một thế lực cổ xưa, có lịch sử lâu đời hơn cả Huyền Thiên Tông hay Thiên Đạo Tông!”  

 

“Nhưng mà học viện Viễn Cổ rất thần bí, ngoại trừ mở vùng đất Thiên Tuyệt!”  

 

“Những lúc khác bọn họ không hề tiếp xúc với người ngoài!”  

 

Cô ta lắc đầu: “Vì thế gần như có rất ít người hiểu biết về bọn họ!”  

 

“Thì ra là vậy!”  

 

Diệp Bắc Minh gật đầu đăm chiêu.  

 

Ầm!  

 

Đột nhiên, tiếng nổ dữ dội vang lên giữa không trung, một khe hở không gian xuất hiện!  

 

Một ông lão, một ba lão.  

 

Ba người trẻ tuổi, từ trên trời giáng xuống!  

 

Xoạt!  

 

Hơn một vạn đôi mắt đồng loạt nhìn về phía đó.  

 

Ngay khi nhìn thấy hai ông bà lão, tất cả mọi người đều cảm thấy không thở nổi!  

 

Cho dù là tông chủ Thiên Đạo Tông, thủ lĩnh Sát Minh, con ngươi cũng đồng loạt co lại!  

 

Giọng Tiểu Tháp vang lên trong đầu Diệp Bắc Minh: “Cảnh giới Đế Tôn!”  

 

Diệp Bắc Minh kinh ngạc nhìn bọn họ.  

 

Ông lão và bà lão thoạt nhìn không khác gì cụ già bình thường, mặc áo bào màu trắng!  

 

Thậm chí còn nở nụ cười nhẹ.  

 

Cho người ta ảo giác!  

 

Hai người bọn họ thật sự đạt đến cảnh giới Đế Tôn sao?  

 

Khiến người ta sợ hãi hơn là hai nam một nữ đứng sau lưng ông bà lão loáng thoáng để lộ khí tức của cảnh giới Đế!  

 

“Cảnh giới Đế, bọn họ đến cảnh giới Đế rồi ư?”  

 

Thanh niên áo tím đứng sau Bách Lý Tranh Vanh thở gấp, con ngươi hiện đầy tia máu!  

 

Những người trẻ tuổi khác ở đây đều nhìn ba người đó với ánh mắt nóng bỏng!  

 

Kinh ngạc!  

 

Sợ hãi!  

 

Cùng với sự ghen ghét mãnh liệt!  

 

Bọn họ cùng tuổi, thế mà ba người đó đã đạt đến cảnh giới Đế rồi!  

 

Diệp Bắc Minh vô cùng kinh ngạc: “Tiểu Tháp, bọn họ đều là cảnh giới Đế ư?”  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: “Đã chạm đến ngưỡng cửa của cảnh giới Đế, chắc là cảnh giới Hư Thần đỉnh phong!”  

 

“Vẫn chưa đến cảnh giới Đế!”  

Đúng lúc này.  

 

 

“Mọi người yên lặng”.  

 

 

Ông lão mặc áo bào trắng mỉm cười.  

 

 

Giọng rất khẽ!  

 

 

Nhưng không một ai dám phản bác.  

 

 

Bầu không khí huyên náo bỗng chốc lặng ngắt.  

 

 

Ông lão mặc áo bào trắng nói: “Vùng đất Thiên Tuyệt sắp mở ra, quy tắc không có gì thay đổi!”   




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.