Chương trước
Chương sau
 

Hiên Viên Đại Long có chút lo lắng: “Ông Điền, Nhậm Kiếm Hành đã đi vào cấm địa, nhỡ may mấy lão tổ biết...”  

 

Ánh mắt Điền Bá Quang lạnh như băng, cười một tiếng đầy ẩn ý: “Chẳng lẽ ông cảm thấy đây là ý của một mình tôi sao?”  

 

“Cái gì?”  

 

Cả người Hiên Viên Đại Long run lên: “Chẳng lẽ các lão tổ đã sớm biết...”  

 

Ngay sau đó.  

 

Ông ta sợ hãi cúi đầu!  

 

“Trời ạ… Vẫn là tôi quá ngây thơ, đúng thế! Hơn một ngàn thế lực, hơn triệu người tu võ tiến vào Huyền Thiên tông uy hiếp…”  

 

“Sao các lão tổ lại không biết được? Bọn họ lựa chọn coi như không nhìn thấy mới đúng…”  

 

Nghĩ đến đây, Hiên Viên Đại Long đồng tình nhìn về phía Diệp Bắc Minh!  

 

Kẻ này, sợ là đến chết cũng sẽ không thể hiểu nổi!  

 

Ở trung tâm trận chiến, Diệp Bắc Minh một hơi giết hơn trăm ngàn người.  

 

Anh điên cuồng hấp thu huyết khí, càng đánh càng hăng!  

 

“A... Không cần, tôi là Đan Tôn của thành Thiên Đan...”  

 

“Tôi giết Đan Tôn đấy!”  

 

Dưới sự tấn công của hàng triệu người, vậy mà Diệp Bắc Minh lại dựa vào thân pháp và huyết long đánh đi đánh lại, mở ra từng con đường máu!  

 

“Mẹ nó, cứ tiếp tục như vậy căn bản không phải cách hay!”  

 

“Cả triệu người căn bản không thể giết được cậu ta!”  

 

“Đệch! Tiểu súc sinh này rất linh hoạt, nếu chúng ta ra tay toàn lực sẽ làm người một nhà bị thương!”  

 

Mười mấy người cảnh giới Hư Thần tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi.  

 

Diệp Bắc Minh chỉ có một mình nên ra tay không kiêng nể gì!  

 

Bọn họ lại khác, bởi vì lo lắng làm người một nhà bị thương nên căn bản không dám ra tay toàn lực!

Đột nhiên.  

 

“Tránh ra hết cho tôi!”  

 

Bách Lý Tranh Vanh rít gào!  

 

Một kiếm khí vô cùng bá đạo nghiền áp đến, điên cuồng chém về phía đầu Diệp Bắc Minh: “Tiểu phế vật, xuống địa ngục đi!”  

 

“Địa ngục? Ha ha!”  

 

Diệp Bắc Minh lạnh lùng cười: “Diệp Bắc Minh tôi ở chỗ nào, chỗ đó chính là địa ngục!”  

 

“Giết!”  

 

...  

 

Cùng lúc đó, Nhậm Kiếm Hành đã đi đến bên ngoài cấm địa: “Lão tổ... có chuyện lớn rồi, Sát Minh, Thiên Đạo Tông, Vũ Cực Tông...”  

 

“Hơn một ngàn tông môn tập trung ở Huyền Thiên tông chúng ta, bọn họ muốn lấy mạng cậu Diệp...”  

 

Trong cấm địa không hề có tiếng đáp lại!  

Hoàn toàn tĩnh mịch!  

 

 

Nhậm Kiếm Hành vẫn không hết hy vọng, vẫn hô to về phía cấm địa.  

 

 

Khoảng một giờ sau, vẫn không có ai đáp lại!  

 

 

Gào!  

 

 

Ở phương hướng quảng trường Huyền Thiên tông, những tiếng rồng gầm không ngừng vang lên!  

 

 

Trên bầu trời Huyền Thiên tông đã rơi đầy mưa máu!  

 

 

Nhậm Kiếm Hành quỳ xuống đất bùm một tiếng, dập đầu rầm rầm: “Lão tổ... Sư huynh!”   




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.