Một lát sau, Tôn Thiên từ trong viện đi ra: “Xin chào tiền bối!”
Mặt mày cô ấy hồng hào như hoa đào nở bông.
Vừa nhìn là biết nhóc Diệp chăm rất tốt.
Nhậm Kiếm Hành tươi cười nói: “Xem ra cô chính là mẹ của Tâm Nhi, tôi tìm nhóc Diệp có vài việc!”
“Phiền cô báo cho cậu ta một chút!”
Tôn Thiến mỉm cười đáp: “Tiền bối, vừa rồi có người đến tìm Bắc Minh”.
“Anh ấy bảo rằng muốn đến Huyết Mai Lâm một chuyến, bảo tôi ở đây chờ anh ấy về!”
“Cái gì?”
Nhậm Kiếm Hành vừa nghe ba chữ Huyết Mai Lâm thì biến sắc.
Ông ấy suýt nữa nhảy dựng, vỗ đùi nói: “Không hay rồi, nhóc Diệp ơi... cậu manh động quá!”
“Sao cậu lại rời khỏi tông môn chứ, cậu...”
“Ôi trời ơi!”
Nhậm Kiếm Hành lo lắng rời đi.
...
Ngoài Huyết Mai Lâm.
Lúc này khoảng đâu mười hai giờ trưa, một mùi máu tươi tanh tưởi phả vào mặt.
Dưới mỗi một tàng cây hoa mai đỏ như máu đều la liệt xương cốt của yêu thú.
Tục truyền rằng.
Trước khi yêu thú trong Huyết Mai Lâm tử vong chúng sẽ tìm một gốc cây hoa mai rồi tưới máu cho chúng.
Vì vậy cây hoa mai trong Huyết Mai Lâm mới đỏ rực như tắm máu.
Nơi ấy ngập tràn hơi thở của tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3669136/chuong-3297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.