Trong lòng Diệp Bắc Minh khẽ động: "Nói!"
Lục Bạch Hạc do dự một chút: "Chủ nhân, chuyện này liên quan rất rộng, tôi muốn bẩm báo trước mặt anh!"
"Anh đang ở đâu? Thuộc hạ đến tìm anh!"
Diệp Bắc Minh híp mắt lại, nói ra một vị trí.
"Được, thuộc hạ sẽ lập tức tới!"
Một chữ cuối cùng vừa kết thúc.
Ngọc bội ảm đạm đi.
Diệp Bắc Minh cười một tiếng: "Sư tỷ, chúng ta chuẩn bị một chút, có người muốn tìm cái chết!"
...
Cùng lúc đó, Thiên Đạo tông.
Sâu trong tử lao!
Cả người Lục Bạch Hạc đầm đìa máu me, tay chân đều bị bẻ gãy!
Bị treo lên giữa không trung giống như chó chết!
Dư Khải Đông ngồi trên một cái trên ghế bành, ngón tay gõ nhẹ lên thành ghế: "Chỉ là một dư nghiệt Hoa tộc lại có thể để ông phản bội Thiên Đạo tông? Có chút thú vị!"
"Nhưng mà rốt cuộc tiểu súc sinh này vẫn còn quá trẻ, vậy mà lại tuỳ tiện để lộ vị trí của mình như thế!"
"Đi!"
Ông ta chậm rãi đứng dậy, đi ra bên ngoài tử lao!
Trên mặt Lục Bạch Hạc tràn đầy vẻ sợ hãi: "Ông Dư, ông đã đồng ý với tôi sẽ không tổn thương người nhà của tôi!"
Dư Khải Đông dừng lại: "Người nhà? Ha ha, lão phu suýt nữa thì quên mất!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3669108/chuong-3269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.