"Nơi này là linh đường, quá xúi quẩy!"
"Cơ thể vàng bạc của anh, sao có thể tới chỗ như thế chứ?"
"Hay là đến phòng của nô gia, nô gia sẽ pha trà cho anh để giải toả thật tốt!"
Bốp!
Vạn Càn vỗ một cái vào phía sau Lạc Kiều, cực kỳ đàn hồi: "Bản đế tử có chút việc trước đã, đợi lát nữa sẽ đi tìm cô sau!"
"Đế tử, anh thật xấu!"
Lạc Kiều dậm chân, không dám cản đường.
Tùy ý để Vạn Càn vượt qua cô ta, đi đến trước quan tài của Lạc Khuynh Thành.
Hắn ta đưa tay nắm lấy nắp quan tài, bỗng nhiên dùng lực!
“Răng rắc” một tiếng, nắp quan tài nổ tung!
Lộ ra dung nhan tuyệt thế của Lạc Khuynh Thành!
Cô ấy lẳng lặng nằm trong quan tài, hai mắt nhắm chặt.
Ngoại trừ việc không có một chút hô hấp và nhịp tim nào ra thì không khác gì ngủ thiếp đi!
Vạn Càn thò tay vào trong quan tài!
"Chị!"
Lạc Vô Tà điên cuồng giãy giụa, hai tay điên cuồng cào trên mặt đất, bên trong móng tay đều là máu tươi!
"Vạn Càn, mẹ nó mày đừng chạm vào chị tao!"
"Đệch! Đệch! Đệch!"
Vạn Càn nhướng mày: "Huyền Lão, bắt cậu ta im miệng đi!"
"Vâng, đế tử!"
Lão già giống như rắn độc nhếch miệng cười một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3669081/chuong-3242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.