Bà ta không chút do dự, lấy ra một cái ngọc bài khắc đầy phù văn, rót chân nguyên vào trong đó!
Cùng lúc đó, ngọc bài trong ngực Nhan Như Ngọc đột nhiên lóe lên.
Cô ta vừa nắm chặt ngọc bài, bên trong liền truyền đến giọng nói của sư thái Tĩnh An: “Như Ngọc, chuyện gì xảy ra vậy?”
“Thiên Khiếm sư bá của con vừa nói Chu Thực dường như đã xảy ra chuyện rồi? Có phải mấy người gặp phải biến cố gì không?”
Nhan Như Ngọc giật mình, không nghĩ tới đối phương đã biết.
Cô ta ấp úng, một câu cũng không nói nên lời: “Sư phụ, con... chuyện này...”
Sư thái Tĩnh An nổi giận: “Nói! Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”
“Nếu như Chu Thực chết rồi, cô cũng không cần sống nữa!”
“Cô hãy chôn cùng với hắn ta đi!”
Vừa mới biết được tin tức về cháu trai, giờ phút này nếu như cháu trai chết rồi, sư thái Tĩnh An căn bản là không có cách nào tiếp nhận được!
Diệp Bắc Minh nhịn không được lên tiếng: “Có loại sư phụ nào như bà không?”
“Không quan tâm đến sự an toàn của đồ đệ mình, ngược lại còn muốn để cô ta chôn cùng một tên dơ bẩn?”
Giọng nói của sư thái Tĩnh An trầm xuống: “Nhóc con, cậu là ai?”
Giọng nói của Diệp Bắc Minh lạnh như băng: “Tôi tên là Diệp Bắc Minh, Chu Thực chính là do tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3669076/chuong-3237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.