Một loạt tiếng “răng rắc” giòn giã vang lên!
Sắc mặt của ông Dư thay đổi kịch liệt!
Khoát tay, từ trong nhẫn chứa vật lấy ra mười ba miếng ngọc bài!
Mười hai miếng trong số đó đã vỡ nứt!
"Xì!"
Ông Dư hít một hơi thật sâu!
"Sao vậy?"
Chủ Thiên Đạo Tông cau mày, một loại dự cảm xấu ập đến.
Khuôn mặt ông Dư tràn đầy vẻ không dám tin: "Sao có thể! Đám người Từ Trung Thiên đã chết!"
Để thuận tiện cho việc liên lạc, Từ Trung Thiên đã đặt thần hồn của mười ba người ở chỗ của ông Dư!
Tùy thời tùy chỗ, dùng mệnh bài thần hồn để liên lạc!
Vào lúc này, mười hai trong số mười ba mệnh bài thần hồn đã bị vỡ nát!
Chẳng lẽ mười hai người bọn họ đều đã qua đời sao?
Ánh mắt của chủ Thiên Đạo Tông trầm xuống: "Đã xảy ra chuyện gì vậy? Chẳng phải ông nói Diệp Bắc Minh kia ngay cả cảnh giới Siêu Phàm cũng không chưa đạt được à?"
Mí mắt của ông Dư giật giật: "Tông chủ, chuyện này..."
Đột nhiên, một ông lão hét lên: "Ai đó?"
Cộp! Cộp! Cộp!
Bảy tám cặp mắt nhìn sang, chỉ thấy ở một góc của mật thất, một bóng người từ đâu xuất hiện!
Trong mật thất có trận pháp, người này làm sao vào được?
"Thế nào?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3669063/chuong-3224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.