Chương trước
Chương sau
 

Một loạt tiếng “răng rắc” giòn giã vang lên!  

 

Sắc mặt của ông Dư thay đổi kịch liệt!  

 

Khoát tay, từ trong nhẫn chứa vật lấy ra mười ba miếng ngọc bài!  

 

Mười hai miếng trong số đó đã vỡ nứt!  

 

"Xì!"  

 

Ông Dư hít một hơi thật sâu!  

 

"Sao vậy?"  

 

Chủ Thiên Đạo Tông cau mày, một loại dự cảm xấu ập đến.  

 

Khuôn mặt ông Dư tràn đầy vẻ không dám tin: "Sao có thể! Đám người Từ Trung Thiên đã chết!"  

 

Để thuận tiện cho việc liên lạc, Từ Trung Thiên đã đặt thần hồn của mười ba người ở chỗ của ông Dư!  

 

Tùy thời tùy chỗ, dùng mệnh bài thần hồn để liên lạc!  

 

Vào lúc này, mười hai trong số mười ba mệnh bài thần hồn đã bị vỡ nát!  

 

Chẳng lẽ mười hai người bọn họ đều đã qua đời sao?  

 

Ánh mắt của chủ Thiên Đạo Tông trầm xuống: "Đã xảy ra chuyện gì vậy? Chẳng phải ông nói Diệp Bắc Minh kia ngay cả cảnh giới Siêu Phàm cũng không chưa đạt được à?"  

 

Mí mắt của ông Dư giật giật: "Tông chủ, chuyện này..."  

 

Đột nhiên, một ông lão hét lên: "Ai đó?"  

 

Cộp! Cộp! Cộp!  

 

Bảy tám cặp mắt nhìn sang, chỉ thấy ở một góc của mật thất, một bóng người từ đâu xuất hiện!  

 

Trong mật thất có trận pháp, người này làm sao vào được?  

 

"Thế nào? Bổn tọa tới đây còn cần phải thông báo cho các người trước à?"  

 

Một giọng nói uy nghiêm vang lên!  

 

Giây tiếp theo, một bóng người bước ra từ bóng tối.  

 

Chủ Thiên Đạo Tông và đám người ông Dư khi nhìn thấy rõ người này thì cả người rung mạnh: "Lôi Tổ?"  

 

Ngoại hình của người này giống hệt bức chân dung của tổ tiên được Thiên Đạo Tông cung phụng!  

 

Bóng người gật đầu: "Là ta! Ngươi chính là Chủ Thiên Đạo Tông?"  

 

Chủ Thiên Đạo Tông như bị sét đánh, thân thể run rẩy, vội quỳ xuống đất: "Đệ tử là chủ Thiên Đạo Tông hiện tại, Bách Lý Tranh Vanh!"  

 

Bóng người lãnh đạm nhìn Bách Lý Tranh Vanh, giọng nói lạnh lùng: "Nói ngắn gọn, thần hồn của bổn tọa hạ giới có giới hạn thời gian!"  

 

"Vừa rồi bổn tọa nhận ra ở hạ giới có một luồng khí tức cường đại dao động, có thể đó là bảo vật trấn tộc của Hoa Tộc năm đó!"  

 

"Cộng thêm dị tượng Thần Giới trời giáng, có người suy đoán là người được ông trời chọn lựa đã ra đời!"  

 

"Bổn tọa không thể xác định người được ông trời chọn lựa đang ở Huyền Giới của các ngươi hay ở những vị trí khác!"  

 

"Người được ông trời chọn lựa?"  

Nghe được những lời này, Bách Lý Tranh Vanh và đám người ông Dư đều sửng sốt!

 

Không rõ lý do tại sao!  

 

"Xin Lôi Tổ nói rõ!"  

 

 

Bóng người trực tiếp mở miệng: "Đầu tiên, dù chỉ có một phần ngàn tỷ cơ hội, các ngươi cũng phải cố gắng tìm ra người được ông trời chọn lựa!"  

 

 

"Nếu như tìm được người này, cố gắng thu phục, nếu không được thì giết!"  

 


Vừa nói xong, bóng người đã hoàn toàn biến mất!  

 

 

Chỉ còn lại Bách Lý Tranh Vanh và đám người ông Dư trố mắt nhìn nhau.  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.