Chương trước
Chương sau
 

 Bà ta hét lớn một tiếng: "Triệu hồi đại quân của Tu La Tộc, ra tay cho bổn hoàng!"  

 

"Giết!"  

 

Một luồng sát khí lạnh lẽo phóng lên trời cao, một đội quân hàng triệu người tấn công đám người Từ Trung Thiên!  

 

Diệp Bắc Minh đã có thể thở hổn hển.   

 

Giọng nói của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên trong đầu: "Chết tiệt! Tiểu tử, cậu cũng quá liều mạng rồi!"  

 

Diệp Bắc Minh gầm nhẹ một tiếng: "Tiểu Tháp, cho tôi đột phá, lập tức giết chết bọn họ!"  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nghiêm túc nói: "Không được!"  

 

"Tại sao?"  

 

Diệp Bắc Minh khó hiểu.  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục giải thích: "Bổn tháp đã khôi phục lại bản thể, nếu như bổn tháp ra tay thì chỉ sợ sẽ bị người trong Thần Giới cảm nhận được!"  

 

"Đến lúc đó, sẽ dẫn tới họa sát thân cho cậu!"  

 

"Trước khi cậu có được thực lực tuyệt đối, bổn tháp chỉ sợ… không thể ra tay!"  

 

"Cái gì!"  

 

Trái tim Diệp Bắc Minh trầm xuống tận đáy: "Chẳng lẽ không có cách nào sao?"  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trầm mặc!  

 

Một khi ông ta hành động thì nhất định sẽ bại lộ!  

 

Cùng lúc đó.  

 

"Tất cả rời khỏi ngay cho tôi!"  

 

Trường đao trong tay Từ Trung Thiên chuyển động, hàng triệu đại quân của Tu La Tộc ngã xuống giống như lúa mạch!  

 

"Một đám kiến hôi mà cũng dám ngăn cản tôi sao?"  

 

"Đám kiến hôi, luân hồi đi!"  

 

Những ông lão còn lại dùng ánh mắt lạnh như băng xông vào đội quân triệu người!  

 

Trong chốc lát, Tu La Tộc đã tử thương hàng trăm ngàn người!  

 

Ly Tố quay đầu lại hét lớn: "Đi mau! Tất cả mọi người đều rời khỏi đây cho tôi!"  

 

"Diệp Bắc Minh, không được ức hiếp con gái của tôi, phải đối xử với con bé thật tốt!"  

 

"Toàn bộ Tu La Tộc! Bằng bất cứ giá nào cũng phải ngăn cản bọn họ lại cho bổn hoàng!"  

 

"Xin tuân theo mệnh lệnh của nữ hoàng!", đại quân Tu La Tộc đồng thanh gầm nhẹ, không ai sợ chết!  

 

Trong lúc xông lên, một mảnh sương máu nổ tung!  

 

Tu La Tộc hoàn toàn biến thành địa ngục Tu La!  

 

Đôi mắt xinh đẹp của Ly Nguyệt đỏ bừng: "Mẫu hoàng!"  

 

Diệp Nam Thiên đi tới phía sau Diệp Bắc Minh: "Minh Nhi, nơi đây không thích hợp ở lâu!"  

 

"Con dẫn theo đám người Ly Nguyệt và Tôn Thiến đi trước đi!"  

 

Hai mắt Diệp Bắc Minh đỏ bừng: "Ông ngoại, còn ông thì sao?"  

 

Diệp Nam Thiên quay đầu nhìn mọi người nhà họ Diệp, chỉ thấy bọn họ đã cầm sẵn binh khí, sẵn sàng tham gia trận chiến bất cứ lúc nào!   

 

"Chúng ta sao?"  

Diệp Nam Thiên mỉm cười: "Chúng ta đã ở Tu La Tộc lâu như vậy, cũng nên báo đáp ân tình của người khác!"  

 

 

"Minh Nhi, kéo dài huyết thống của nhà họ Diệp!"  

 

 

Nói xong, Diệp Nam Thiên dẫn người nhà họ Diệp tham gia trận chiến!  

 

 

"Đệt!"  

 

 

 

 

Diệp Bắc Minh cười to: "Ha ha ha, tôi đây tình nguyện bị Thần Giới phát hiện cũng không muốn làm con rùa rụt cổ!"  

"Tiêu diệt lũ khốn này! Không chừa bất cứ người nào!" 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.