Diệp Bắc Minh lau khô máu ở khóe môi: “Không được, tôi vẫn chưa tìm được Sở Sở!”
“Nếu tôi đi rồi thì cô ấy khó có thể giữ được trong sạch!”
“Hơn nữa, Huyết Thiên đã biết quan hệ giữa tôi và Sở Sở, chưa biết chừng anh ta lại vì chuyện này mà làm khó Sở Sở!”
Người của nhà họ Thôi chạy tới.
“Cậu Diệp, chỗ tôi có đan dược trị thương đây, cậu mau ăn đi!”, giọng Thôi Nhân Lôi đầy nặng nề.
Thôi Nghê Thường cũng gật đầu theo: “Anh Diệp mau trị thương đi!”
Diệp Bắc Minh liếc nhìn đám người nhà họ Thôi: “Tiếp theo chắc chắn sẽ có một trận chiến lớn, mọi người ở lại đây rất nguy hiểm!”
“Tôi sẽ giấu mọi người vào chỗ này, mọi người đừng ngạc nhiên nhé!”
Một suy nghĩ xuất hiện trong đầu anh, một luồng lực cuốn tới.
Người nhà họ Thôi thình lình biến mất!
Hai mắt lão già áo xám sáng lên: “Thế giới không gian bỏ túi? Ranh con, cậu có nhiều bí mật thật đấy!”
“Nếu cậu khai ra toàn bộ bí mật của mình thì lão phu có thể xin anh Huyết tha chết cho cậu!”
Diệp Bắc Minh nói: “Muốn biết hả? Vậy quỳ xuống cầu xin tôi đi!”
“Tự tìm đường chết!”
Khóe mắt của lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668967/chuong-3128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.