Ông ta nhìn Lâm Vân nằm giả chết với vẻ mặt thất vọng.
Thôi Nhân Lôi gạt tay Thôi Nghê Thường ra, ngay khi sắp bước ra xe tù!
“Để tôi!”
Một giọng nói lạnh nhạt vang lên.
“Cái gì?”
Người nhà họ Thôi ngạc nhiên quay đầu lại, nhìn về phía Diệp Bắc Minh vẫn luôn nhắm mắt dưỡng thần từ nãy đến giờ!
“Anh Diệp?”
Thôi Nghê Thường che miệng.
Lâm Vân khẽ run rẩy: "Sao lại vật được, tên đó điên rồi à?"
Thôi Nhân Lôi sững sờ, cầm lòng không đặng nhắc nhở: “Diệp công tử, có lẽ cậu còn không biết đấu thú trường là gì..”.
“Tôi biết”.
Diệp Bắc Minh mỉm cười gật đầu, sau đó đi ra khỏi xe tù.
Người đàn ông cảnh giới Chúa Tể nhìn Diệp Bắc Minh với vẻ ngạc nhiên: “Quyết đoán đấy chàng trai!”
Rồi anh ta nở nụ cười nghiền ngẫm: “Nhưng mà lát nữa ra sân đừng sợ són ra quần nhé!”
Cửa mở, Diệp Bắc Minh đi vào đấu thú trường.
“Cảnh giới Thiên Huyền?”
“Cái đệch! Tại sao lại là một thằng nhóc cảnh giới Thiên Huyền?”
“Mẹ kiếp, lỗ to rồi! Tao cược vừa một lần rồi!”
“Chó!”
Có người trực tiếp hô lên: “Khiêng đi, cho người bị hại tiếp theo vào!”
Trước ánh nhìn chăm chú của bao người!
Diệp Bắc Minh quát: “Hổ hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668960/chuong-3121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.