Diệp Bắc Minh giật mình: “Vậy trái tim gớm ghiếc kia đâu rồi?”
“Tôi nhớ là mình suýt nữa bị nó nuốt chửng!”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười khẩy: “Bản tháp ở ngay trong tim của cậu, chỉ dựa vào nó mà cũng muốn nuốt chửng cậu à?”
“Bản tháp chỉ ra tay nhẹ xíu thôi, nó đã nổ tung rồi!”
Diệp Bắc Minh thầm kinh ngạc: “Ông nuốt chửng nó rồi à?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục đáp lời: “Đúng thế, vừa khôi phục một phần một trăm sức mạnh!”
Diệp Bắc Minh mỉm cười: “Tiểu Tháp, chúc mừng ông!”
“À phải rồi, Đông Phương Xá Nguyệt đâu rồi? Lẽ nào cô ta bị tôi nuốt chửng rồi à?”
Tháp Càn Khôn Trấn nGục đáp: “Cô ta không sao hết, tự rời khỏi đây rồi”.
“Nhóc à, cậu vẫn lên bờ trước đi, có bất ngờ đấy!”
“Bất ngờ à?”, Diệp Bắc Minh nhướng mày.
Anh phi người lên, trở lại lối vào Huyết Trì.
Gầm gừ!
Ngay khi anh vừa xuất hiện, hàng trăm nghìn con ma thú đồng loạt gào thét.
Làn khí khủng khiếp ập vào mặt anh.
Còn không đợi Diệp Bắc Minh hiểu rõ tình hình, hàng trăm nghìn con ma thú quỳ xuống: “Kính chào chủ nhân!” (thú ngữ)
Vãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668953/chuong-3114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.