Đông Phương Xá Nguyệt nắm bàn tay lại.
Tâm ma tiêu tan!
Một giọng nói vang lên trong đầu cô ta: “Ha ha ha ha… Ta sẽ còn trở lại!”
“Chỉ cần trong lòng cô vẫn còn bóng dáng của người đàn ông đó, tôi sẽ tồn tại bên cạnh cô cả đời!”
…
Hồi lâu sau.
Diệp Bắc Minh đứng trước một khu phế tích cổ xưa: “Tiểu Tháp, ở đây à?”
Đằng trước không một ngọn cỏ, tựa như lối vào địa ngục!
Một vài ma thú xung quanh đi ngang qua đều lựa chọn đi vòng qua đây!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: “Nơi này rất đặc biệt, dường như có trận pháp nào đó ngăn cản bản đế tìm kiếm bên trong!”
“Chắc hẳn bố mẹ cậu đã đi vào nơi này!”
Vụt!
Diệp Bắc Minh lập tức đi vào khu vực đổ nát này không chút do dự.
Anh đi vào cực kỳ thuận lợi, cho đến khi một tế đàn khổng lồ xuất hiện ở trước mặt.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: “Nhóc, hơi thở của bố mẹ cậu biến mất ở đây!”
Tế đàn có đường kính khoảng trăm mét, cao hơn mười mét!
Diệp Bắc Minh đi một vòng quanh tế đàn, bỗng phát hiện một viên lưu ảnh thạch.
Anh rót chân nguyên vào lưu ảnh thạch, hình ảnh ảo của bố mẹ xuất hiện trước mặt.
“Bố, mẹ!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668933/chuong-3094.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.