Hai người bọn họ vừa mới vào trong thành, mùi máu tanh nồng đã xộc lên mũi!
Máu chảy nhuộm đỏ mặt đất!
Tô Tử Lăng giật mình: “Sao lại có nhiều máu thế này?”
Mười mấy hộ vệ phía sau quát khẽ một tiếng rồi nhanh chóng đóng cổng thành lại.
Diệp Bắc Minh nheo mắt!
Tô Hàn cưỡi ngựa lại gần: “Tô Tử Lăng, không ngờ cô còn dám trở về cơ đấy? Cô đúng là không sợ chết!”
Tô Tử Lăng sầm mặt: “Tô Hàn, cậu đang nói linh tinh gì thế?”
“Đồ xấc xược, cậu có tin tôi nói cho bố mẹ tôi biết không hả!”
Tô Hàn nhếch mép: “Bố mẹ cô chết rồi, cô có thể xuống địa ngục nói cho bọn họ biết!”
“Nhìn thấy vết máu trên mặt đất kia không? Là máu của bố mẹ cô đấy!”
“Cậu nói cái gì?”
Tô Tử Lăng ngẩn ra, đỏ ngầu: “Cậu dám rủa bố mẹ tôi? Cậu điên rồi đúng không? Nói vớ vẩn gì đấy hả!”
“Nó không nói vớ vẩn”.
Một giọng nói lạnh lùng vang lên: “Cả chi tộc của bố mẹ cô đều đã đền tội rồi!”
“Tô Tử Lăng, hiện nay chỉ còn lại tàn dư là cô thôi!”
Những người vai vế cao nắm quyền quản lý nhà họ Tô xuất hiện!
“Bác cả, bác hai?”
Tô Tử Lăng run rẩy: “Rốt cuộc là có chuyện gì? Không thể nào? Tuyệt đối không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668909/chuong-3070.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.