Ngạo mạn! Lạnh lùng! Coi trời bằng vung!
Diệp Bắc Minh cười: “Sớm muộn gì cũng có ngày tôi bắt cô phải quỳ xuống dưới chân tôi!”
“Tự lao đầu vào chỗ chết!”
Đông Phương Xá Nguyệt nói.
Ngón tay thon dài như ngọc của cô ta giơ cao lên, những tia sét ngoằn ngoèo bổ về phía Diệp Bắc Minh!
Diệp Bắc Minh vung kiếm lên đỡ, chém đứt tia sét.
Một giây sau.
Mấy chục đạo tia sét tụ lại, bao vây Diệp Bắc Minh giữa mắt bão!
Sắc mặt Diệp Bắc Minh trở nên khó coi: “Tiểu Tháp, không phải cô ta đang bị thương hay sao?”
“Tại sao đột nhiên cô ta lại có sức chiến đấu khủng khiếp như vậy?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục hơi lúng túng: “Khụ khụ... Nhóc con, đúng là cô ta bị thương”.
“Sức mạnh này không phải của cô ta mà là cô ta sử dụng mảnh vỡ của bản tháp, lợi dụng sức mạnh có trong đó!”
“Thì ra là thế!”
Diệp Bắc Minh tập trung nhìn vào mảnh vỡ của tháp Càn Khôn Trấn Ngục: “Nghĩa là chỉ cần tôi cướp được mảnh vỡ về thì cô ta sẽ không làm gì được nữa đúng không?”
“Có thể nói như vậy!”
Sau khi nhận được câu trả lời của tháp Càn Khôn Trấn Ngục.
Diệp Bắc Minh không chút do dự, chín Ma Long màu đen hiện ra sau lưng anh, ma khí ngút trời ngưng tụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668902/chuong-3063.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.