Đông Phương Xá Nguyệt chỉ vừa nghĩ vậy trong đầu thì đã thình lình xuất hiện!
Ngay khi nhìn thấy cô ta, con ngươi của Ám Sắc Ma Thần thu nhỏ lại: “Là cô ư? Sao lại như vậy được!”
Đông Phương Xá Nguyệt đanh mặt lại: “Sai cậu đi cứu bản đế, cậu lại dám bỏ chạy một mình!”
“Sau khi trở về, nhớ úp mặt vào tường sám hối một triệu năm. Không có lệnh của bản đế, không được phép rời khỏi!”
Ám Sắc Ma Thần quỳ phịch xuống đất: “Chủ nhân, tôi biết lỗi rồi!”
Ám Sắc Ma Thần run lẩy bẩy!
Như nhìn thấy ma!
“Chủ nhân?”
Diệp Bắc Minh sững sờ!
Sở Vị Ương và Mộ Dung Tình ngẩn người!
Người phụ nữ thình lình xuất hiện này là ai?
“Đưa đây!”
Đông Phương Xá Nguyệt bước tới trước mặt Ám Sắc Ma Thần, duỗi năm ngón tay trắng trẻo ra!
Ám Sắc Ma Thần quỳ dưới đất, hai tay nâng tháp Càn Khôn Trấn Ngục lên cao quá đỉnh đầu!
Nắm ngón tay của Đông Phương Xá Nguyệt vừa cầm lấy nó, một luồng sáng lập tức lóe lên.
Ngọn bảo tháp cổ biến mất, hóa thành một mảnh vỡ!
Mặt Đông Phương Xá Nguyệt ửng hồng: “Đã lấy được mảnh thứ ba rồi!”
“Cậu còn không mau hóa về nguyên hình đi!”
“Vâng, thưa chủ nhân!”
Ám Sắc Ma Thần vâng dạ, ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668900/chuong-3061.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.