Còn chưa kịp nói xong một câu, hai mắt Vũ Thiên Tuyệt hoàn toàn mất đi ánh sáng!
Diệp Bắc Minh khoát tay cuốn lấy viên đan dược nhuốm máu kia, biến mất tại lối vào tầng thứ bảy!
Tầng thứ bảy và tầng thứ tám không có một ai!
Trong chớp mắt tiến vào tầng thứ chín!
Diệp Bắc Minh trừng to mắt, gắt gao nhìn chằm chằm bích hoạ trên tường tầng thứ chín!
"Tam Hoàng Ngũ Đế!"
"Hít hà! Sao có thể!"
Anh hít sâu một hơi!
Trên vách tường bốn phía vẽ tám bức bích hoạ hình người khí thế hào hùng!
Diệp Bắc Minh ngay lập tức nhận ra chúng vẽ về Tam Hoàng Ngũ Đế!
Đông Phương Xá Nguyệt bình tĩnh nói: "Cậu cũng biết bọn họ?"
Diệp Bắc Minh bật thốt lên: "Nói thừa, thân là con dân Hoa Hạ, có ai lại không biết đến Tam Hoàng Ngũ Đế chứ?"
"Xảy ra chuyện gì vậy, chẳng phải bọn họ chỉ là người ở trong truyền thuyết thần thoại sao?"
Đông Phương Xá Nguyệt cười một tiếng: "Hoa tộc Côn Luân các cậu có bao nhiêu năm lịch sử?"
Diệp Bắc Minh nhướng mày, nhớ lại sách lịch sử cấp hai: "Trên dưới năm ngàn năm!"
Đông Phương Xá Nguyệt lắc đầu: "Tùy tiện một người tu võ tại thế giới Tam Thiên đều có tuổi thọ hơn năm ngàn năm".
"Ý của cô là?"
Trong lòng Diệp Bắc Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668896/chuong-3057.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.