Cánh môi đỏ không có chút màu máu nào, đôi mắt hơi sưng đỏ, nhìn thôi đã thấy thương yêu.
Chẳng trách cánh đàn ông lại không chịu nổi!
Diệp Bắc Minh nheo mắt: “Thánh nữ Thanh Vân Môn ư? Cảnh giới Siêu Phàm đỉnh phong!”
“Không ngờ cô ta còn mạnh hơn cả Trần Vô Diễn, chẳng trách lại xếp hạng chín!”
Anh nhìn Mộ Dung Tình, quan sát cô ta từ trên xuống dưới.
Tô Tử Lăng hơi giận: “Đàn ông toàn những kẻ chẳng ra gì!”
Diệp Bắc Minh vẫn còn đang ôm cô ta, vậy mà lại dám nhìn người đẹp khác không chút kiêng dè!
Mặc dù cô ta cũng không thích Diệp Bắc Minh nhưng không hiểu sao cô ta lại ghen!
Đúng lúc này.
“Hạng tám Thiên Bảng đến!”
Vừa dứt lời, mười mấy người tu võ ngồi ở cửa đại điện lập tức kêu lên thảm thiết rồi nằm vật ra đất, miệng sùi bọt mép!
Trúng độc!
“Xảy ra chuyện gì vậy?”
Mọi người giật mình!
Một giây sau.
“Khụ khụ khụ...”, một ông lão vừa ho khan vừa đi vào trong đại điện.
Ngay khi nhìn thấy ông lão, mọi người đều giật mình đứng bật dậy, bước lùi lại như thể trốn tránh dịch bệnh!
“Ông lão Thiên Độc!”
Vèo!
Mọi người đều nhìn chằm chằm ông lão Thiên Độc ốm yếu bằng ánh mắt kiêng dè, sợ hãi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668838/chuong-2999.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.