Nếu nói thẳng thì thanh kiếm này chắc chắn đã chém giết vô số sinh linh.
Tiếc rằng nó đã bị gãy.
“Chủ nhân!”
Bỗng nhiên trong đầu Diệp Bắc Minh vang lên một giọng nói.
“Kiếm hồn, sao thế?”
Thoáng chốc kiếm Càn Khôn Trấn Ngục xuất hiện trong tay anh.
Rầm!
Ngay khi kiếm Càn Khôn Trấn Ngục vừa xuất hiện, đoạn kiếm gãy kia nhẹ nhàng rung động.
Khí tức sát phạt ấy cuộn trào như sóng thần quanh quẩn khắp không gian tầng hai mươi sáu.
Diệp Bắc Minh khiếp sợ: “Đây là...”
Kiếm hồn đáp: “Chủ nhân, tôi quen nó!”
Diệp Bắc Minh kinh ngạc: “Nó? Thanh kiếm này à?”
Kiếm hồn trả lời chắc nịch: “Đúng vậy, chủ nhân!”
Diệp Bắc Minh hỏi tiếp: “Chuyện gì vậy?”
Kiếm hôm mở lời đáp: “Vũ khí này thuộc về kẻ địch của chủ nhân đời đầu tiên của tôi!”
“Cái gì?”
Diệp Bắc Minh ngẩn ngơ, vẻ mặt đầy khó tin: “Kẻ địch của chủ nhân đời thứ nhất của cô hả? Cũng chính là kẻ địch của tháp Càn Khôn Trấn Ngục ư?”
“Đúng vậy!”
Kiếm hồn trả lời một cách chắc chắn.
Diệp Bắc Minh bèn nhìn sang thanh kiếm gãy kia.
Người có thể sáng tạo ra tháp Càn Khôn Trấn Ngục mạnh đến nhường nào chứ.
Kẻ địch của người nọ chắc chắn cũng là hạng bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668821/chuong-2982.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.