Diệp Bắc Minh lên tiếng gọi, đi qua ngồi xuống đó.
Dạ Huyền hài lòng nhìn Diệp Bắc Minh, vỗ vai anh: "Thằng nhóc thôi, bố mày nằm mơ cũng không tưởng được, con lại có thể trưởng thành đến tận đây!"
"Xem ra 99 vị Thái Cổ đại năng bố tìm cho con không hề lãng phí!"
Vẻ mặt Diệp Bắc Minh khá mất mát: "Các sư phụ đều đã ngã xuống!"
Dạ Huyền thở dài: "Mẹ con đã nói cho bố hết rồi, con có thể có được thực lực như ngày hôm nay đã vượt qua các sư phụ của con".
Diệp Bắc Minh siết chặt nắm đấm: "Bố, bố biết vùng đất Luân Hồi không?"
"Nghe nói chỉ cần đi vào vùng đất Luân Hồi, sẽ có thể làm sống lại các sư phụ của con!"
Biểu cảm trên mặt Dạ Huyền đông lại!
Yên lặng!
Một lát sau, Dạ Huyền nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh: "Thằng nhóc thối, con biết được vùng đất Luân Hồi từ chỗ nào?"
Diệp Bắc Minh trả lời: "Trước đó Ly Nguyệt từng nói cho con biết".
"Sau khi con người chết, linh hồn sẽ tiến vào vùng đất Luân Hồi!"
"Thần hồn của các sư phụ con không hề tiêu tán, đang ở ngay trong thế giới bỏ túi của con!"
"Cho nên, làm sống lại bọn họ có lẽ sẽ còn đơn giản hơn!"
"Nhưng trên thế giới này quả thực đã từng lưu truyền một truyền thuyết về vùng đất luân hồi".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668802/chuong-2963.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.