Yến Cửu Châu sợ hết hồn, hoảng sợ nhìn Diệp Bắc Minh: “Cậu... cậu... rốt cuộc cậu là ai?”
Giọng Diệp Bắc Minh lạnh như băng: “Sát thần, Diệp Bắc Minh!”
Yến Cửu Châu sững sờ: “Sát thần...”
Anh nhấc chân lên rồi giẫm xuống.
Rầm!
Đầu Yến Cửu Châu nổ tung.
Khóe mắt lão già mặc đạo bào hơi run: “Chúng ta đi thôi!”
Lão già đó định bụng rời đi với người đàn ông mặc áo bào tím.
Gầm gừ!
Tiếng rồng ngâm vang lên, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục chém tới.
“Không hay, mau tránh ra!”
Lão già mặc đạo bào quát to.
Hai người họ nhanh chóng nhảy ra sau.
Rầm!
Mặt đất nổ tung tạo thành một vết kiếm sâu mười mét, dài vài trăm mét.
Nếu nhát kiếm ấy giáng xuống người bọn họ tất nhiên bọn họ sẽ lành ít dữ nhiều.
Lão già mặc đạo bạo thấp giọng quát: “Diệp Bắc Minh, chúng tôi là người của Thiên Đạo Tông, cậu...”
Diệp Bắc Minh cắt ngang lời: “Tôi đây giết người của Thiên Đạo Tông đó!”
..
..
"Chết đi cho tôi!"
Anh quát to, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục bộc phát ra một đạo kiếm mang màu đen, chém về phía người đàn ông mặc áo bào tím!
Khóe mắt người đàn ông mặc áo bào tím co rúm lại: "Diệp Bắc Minh, cậu to
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668797/chuong-2958.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.