Dạ Huyết hét to, ma khí trên người cuộn trào.
Ông ấy ma hóa.
Rầm!
Một tiếng nổ rung trời vang lên.
Dạ Huyền ma hóa ngăn cản kiếm kia.
Đồng thời, ông ấy cũng bị đánh bay ra ngoài phun ra một ngụm máu tươi đỏ thẫm.
Rồi nện xuống đất một cách nặng nề.
“Anh Huyền!”
Diệp Thanh Lam hét lên rồi chạy tới.
Tử Huyền theo đằng sau: “Anh, anh sao rồi?”
Mắt Diệp Bắc Minh đỏ bừng: “Bố ơi!”
Yến Cửu Châu cười khinh khỉnh: “Chao ôi, cảm động thật đó!”
“Diệp Bắc Minh, cậu nói xem tôi nên giết bố cậu trước hay giết mẹ cậu trước đây nhỉ?”
Diệp Bắc Minh gầm lên: “Ông dám hả!”
“Ha ha ha ha!”
Yến Cửu Châu cười khẩy: “Cậu tức giận lắm à? Nếu thế thì tôi sẽ chém đầu bố mẹ cậu trước!”
Ông ta lại vung kiếm Tru Tiên lên, kiếm khí cuồn cuộn.
Một kiếm cắt ngang không gian chém vào cổ Diệp Thanh Lam và Dạ Huyền.
“Mẹ kiếp!”
Diệp Bắc Minh gào lên, máu trong người sục sôi.
Anh lao tới che chắn trước người bố mẹ mình rồi nâng kiếm Càn Khôn Trấn Ngục lên đỡ đòn.
“Đinh”, Diệp Bắc Minh bị luồng kiếm khí mạnh mẽ đánh bay ra ngoài.
Trên người có thêm mười mấy vết thương, máu tươi chảy đầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668791/chuong-2952.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.