"Bọn họ bị rút đi sức sống, không phải bị thương".
"Các cách thông thường không thể giải quyết vấn đề của bọn họ, chỉ có thể gia tăng sức sống của họ, thương thế tự nhiên sẽ chuyển tốt!"
Diệp Bắc Minh quay đầu: "Cô có cách?"
Khuôn mặt thiếu nữ kiêu ngạo, hai tay chống nạnh: "Đương nhiên là tôi có rồi, trừ phi anh cầu xin tôi!"
Vèo!
Diệp Bắc Minh sải bước lên trước, trong nháy mắt đi đến trước người thiếu nữ.
Anh chặt chẽ tóm lấy cổ tay cô ấy: "Mau nói cho tôi biết!"
Thiếu nữ ngây người, thế mà vô ý thức quên mất phản kháng: "Được rồi, có điều anh phải đồng ý với tôi".
"Sau khi tôi cứu được bọn họ, phải lập tức dẫn tôi đi tìm kẹo que!"
"Được!"
Diệp Bắc Minh gật đầu.
Thiếu nữ không nói hai lời.
Cô ấy duỗi tay lấy ra một trái cây óng ánh trong suốt: "Đây là quả Thần Thai, vốn lão tổ cho tôi để tôi rèn luyện thân thể".
"Vì kẹo que, được rồi!"
Cô ấy nặn ra hai giọt chất lỏng của quả Thần Thai, rồi đưa cho Diệp Bắc Minh.
"Để bọn họ ăn vào".
Diệp Bắc Minh không dám tin: "Hai giọt chất lỏng của quả này là đủ rồi?"
"Tin tưởng tôi, vậy là đủ rồi".
Thiếu nữ vô cùng tự tin.
Diệp Bắc Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668773/chuong-2934.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.