Đại trưởng lão mỉm cười nói: “Ly Tố, ai bảo cô ngu ngốc quá làm gì?”
“Cô ngu ngơ trên chiếc ghế nữ hoàng này quá lâu rồi, hôm nay trước mặt nhiều vị khách khứa như vậy nên lão sẽ không giết cô!”
“Bổn hoàng cho cô một ngày dẫn theo con gái của mình cút nhanh đi!”
Mụ ta đã tự xưng nữ hoàng rồi.
Nói xong, mụ ta vung tay lên trấn áp nữ hoàng Tu La.
Răng rắc, nữ hoàng Tu La hét lên đau đớn, gân mạch trên người đứt gãy.
“Mẹ ơi!”
Mắt Ly Nguyệt đỏ ngầu, trong tay xuất hiện thêm một thanh trường kiếm, nhìn chằm chằm vào đại trưởng lão.
“Tôi sẽ giết bà!”
Sát ý trong cô ta bùng nổ lao tới phía trước.
Đại trưởng lão hờ hững nói: “Chán sống rồi!”
Bàn tay khô gầy của mụ ta nắm chặt, tung đấm về phía Ly Nguyệt.
“Không được đụng vào công chúa!”
Một bóng đen lóe lên rồi che chắn trước người Ly Nguyệt.
Rầm!
Người nọ đáp trả lại nắm đấm vừa rồi của đại trưởng lão, luồng dư chấn lan ra, bóng đen kia bị đánh hộc máu.
Mụ ta lạnh lùng nhìn người vừa ra tay đỡ đòn kia: “Ảnh Ma, thật to gan, dám ra tay với bổn hoàng hả?”
“Chán sống rồi à?”
Vẻ mặt Ảnh Ma lạnh lùng, lau vết máu vươn trên khóe miệng: “Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668750/chuong-2911.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.