Thiếu nữ nghi hoặc nhìn Diệp Bắc Minh: "Ánh mắt lơ lửng không cố định, anh đang suy nghĩ gì đấy?"
"Ồ? Trên người anh ngưng tụ sát ý? Anh muốn giết tôi?"
"Không đúng, sát ý tiêu tan ngay lập tức, xem ra anh đã biết mình không phải là đối thủ của bà cô đây!"
Cô gái đáng yêu nói tiếp: "Nhóc, thức thời thì mau chóng giao đồ tốt ra đây, nếu không bà cô sẽ tét mông anh đấy!"
Khóe miệng Diệp Bắc Minh co giật.
Cô nhóc này nhìn vẫn còn vị thành niên mà lại mang đến áp lực lớn đến như vậy!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục mở miệng: "Nhóc, tùy tiện lấy chút đan dược ra đi!"
"Đù!"
Diệp Bắc Minh im lặng: "Tháp nhỏ, ông nhận thua?"
"Hề hề..."
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười gượng: "Không phải lần đầu tiên bản tháp nhận thua, sau này cậu sẽ quen thôi!"
Diệp Bắc Minh không biết nói gì: "... Ông quả là đỉnh cao!"
Anh không nói lời vô ích nữa, trực tiếp vung tay.
Lòng bàn tay anh xuất hiện ba viên đan dược Đế phẩm có chín đạo đan văn: "Cô nương, đây là đồ tốt nhất trên người của tôi!"
"Đan dược Đế phẩm? Rác rưởi gì đấy!"
Thiếu nữ nhếch miệng, coi thường đáp: "Cho không tôi cũng không cần!"
"Trên người anh thật sự không có thứ tốt? Không lấy ra nữa thì tôi cướp đấy!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668744/chuong-2905.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.