"Phải chăng chủ Luân Hồi ở tại cấm địa Luân Hồi?"
Lần này đến lượt Thánh nữ Tổ Long điện kinh ngạc: "Anh biết chủ Luân Hồi?"
Đôi mắt cô ta trầm xuống, nhìn chòng chọc vào Diệp Bắc Minh!
Yên lặng hồi lâu, cô ta mới phun ra một câu: "Anh Diệp, anh rốt cuộc là ai?"
"Khắp ba ngàn thế giới cũng không mấy người biết đến chủ Luân Hồi, làm thế nào mà anh biết đến người này?"
Ngữ điệu của Diệp Bắc Minh không hề dao động: "Là tôi đang hỏi cô, sao lại đến lượt cô hỏi ngược tôi?"
Hoàn Nhi kiêu ngạo: "Anh có thái độ gì đấy? Biết Thánh nữ chúng tôi có địa vị như thế nào không?"
"Bao nhiêu người tranh nhau lập đội với điện hạ đấy, anh còn không thành thật trả lời Thánh nữ nhà tôi đi!"
"Chỉ là cảnh giới Giới Chủ, điện hạ nhà tôi đã quá nể mặt anh rồi, anh đừng có mà được voi đòi tiên!"
Diệp Bắc Minh bật cười: "Thú vị!"
Xoay người rời đi!
Thánh nữ Tổ Long điện vội vàng mở miệng: "Anh Diệp, Hoàn Nhi không biết lớn nhỏ quen rồi!"
"Cô ấy chỉ là đùa thôi, anh Diệp bỏ quá cho cô ấy đi!"
Diệp Bắc Minh lười nghe cô ta giải thích thêm điều gì, bước về phía trước.
Biến mất trong chớp mắt!
Hoàn Nhi thấy hơi luống cuống chân tay: "Điện hạ, tôi xin lỗi".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668741/chuong-2902.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.