Anh duỗi tay bóp lấy cần cổ mềm mại của cô ta!
Cảm giác hít thở không thông đánh úp lại!
"Nói! Mẹ tôi ở đâu?"
Diệp Nguyệt Thiền đau đến suýt chảy nước mắt: "Cậu... Cậu quá đáng, tôi đã cứu mẹ cậu!"
"Thế mà cậu dám đối xử với tôi như vậy!"
Diệp Bắc Minh sững sờ, vội vàng buông tay: "Chuyện gì xảy ra vậy?"
Diệp Nguyệt Thiền trừng mắt nhìn Diệp Bắc Minh.
Mới vừa rồi, cảm giác bị sát khí khóa chặt trong nháy mắt khiến cô ta tưởng mình sẽ chết!
"Đi một chuyến đến Thánh Vực với tôi thì cậu sẽ biết, có điều mặc dù tôi cứu được mẹ cậu, nhưng tình huống của bà ấy không hề lạc quan!"
...
Thánh Vực, nhà họ Diệp Thái Cổ.
Chỗ sâu trong một cấm địa.
Nơi này cực kỳ lạnh lẽo, mang lại cảm giác như thể xương cốt bị nứt ra vì đóng băng!
Diệp Nguyệt Thiền dẫn Diệp Bắc Minh đi vào trong một hầm băng, cảnh tượng trước mắt khiến toàn thân anh run lẩy bẩy!
Bát sư tỷ Lục Tuyết Kỳ!
Ngũ sư tỷ Khương Tử Cơ!
Nhị sư tỷ Thiên Nhận Băng!
Mẹ anh Diệp Thanh Lam!
Bốn người bị hàn băng phong ấn, hơi thở vô cùng yếu ớt!
Nhưng cũng may vẫn còn một hơi thở!
Giọng nói của Diệp Bắc Minh khàn khàn:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668708/chuong-2869.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.