Diệp Bắc Minh nào quan tâm ông ta.
Cây thứ hai, cây thứ ba.
Anh đâm một lần hơn trăm cây kim, cổ Bạch Hạng Minh đã bị đâm nát bét.
Đầu ông ta rơi lăn lóc trên mặt đất, biểu cảm vô cùng hoảng sợ.
Bịch! Bịch! Bịch...
Mười mấy thái thượng trưởng lão của Tổng viện Giám Sát sợ hãi quỳ gối, dập đầu điên cuồng.
“Cậu Diệp xin tha mạng!”
“Cậu Diệp à, đều là do Bạch Hạng Minh ép chúng tôi làm cả!”
“Cậu Diệp ơi, bọn tôi vô tội...”
Tiếng than cầu xin lòng từ bi vang lên không ngớt.
Diệp Bắc Minh nắm chặt tay, kiếm Đoạn Long xuất hiện trong tay anh.
Phụt!
Huyết quang lóe qua, hơn mười cái đầu người rơi xuống.
Cả không gian tĩnh lặng.
Diệp Bắc Minh hỏi: “Mẹ tôi và các sư tỷ ở đâu rồi?”
Mắt Hoa Côn Luân đỏ ngầu: “Từ khi tin cậu chết truyền tới, Bạch Hạng Minh đã triệu tập hơn mười vị thái thượng trưởng lão đuổi bọn họ ra khỏi Tổng viện Giám Sát!”
“Không chỉ có thế, tên này còn vong ân phụ nghĩa nữa!”
“Ông ta còn phái người truy sát những người khác của nhà họ Diệp, tôi và Vương Bình An âm thầm giúp người nhà họ Diệp né truy binh”.
“Người anh em kết nghĩa của cậu đã nhảy xuống vực tự sát để giúp mẹ cậu tháo chạy!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668700/chuong-2861.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.