“Sao mày chết như vậy hả? Mau chạy xuống dưới tìm cho tôi!”
“Sống phải thấy người chết phải thấy xác!”
Lão già mặc đạo bào lắc đầu, ngăn cản bà ta: “Đây là Thiên Nguyên, độ sâu không thể đo được!”
“Cho dù là bà hay tôi rớt xuống thì đều phải chết!”
Sơn Quỷ bà bà thở hổn hển: “Để tên đó rớt núi chết như vậy quá nhân từ rồi!”
Lão già mặc đạo mào hờ hững nói: “Bỏ đi, chỉ là một con kiến mà thôi!”
“Không cần lãng phí thời gian vì tên đó, chắc là bọn Diệp Thanh Lam còn chưa chạy xa!”
Sơn Quỷ bà bà cắn răng nói: “Đuổi theo!”
...
Cùng lúc đó, trong thế giới bỏ túi.
Một con suối trong lành chảy róc rách, hình thành lên một cái hồ nước đường kính khoảng một mét.
Xung quanh ao nước là một trăm món bảo vật xếp thành vòng.
Thần hồn của trăm vị sư phụ đều ngủ say trong đó.
Diệp Bắc Minh tự tay làm một tượng đài định hình linh hồn cho bọn họ.
Sau khi làm xong, Diệp Bắc Minh hỏi: “Tiểu Tháp, được chưa? Nửa năm trôi qua rồi đó!”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục đáp: “Nhóc à, chờ tôi thêm chút nữa!”
“Được rồi!”
Diệp Bắc Minh gật đầu.
Suy nghĩ anh chợt lóe, anh tiến vào trong lĩnh vực.
Triệu hồi con rối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668696/chuong-2857.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.