Ngay sau đó.
Diệp Bắc Minh cầm ma tỷ, xoay người nhìn xuống dưới đài.
Đôi mắt anh đen láy, ánh mắt trông hệt như của thần chết.
Anh thốt ra một giọng không chút cảm xúc: “Ma Đế giáng trấn, chúng sinh phục tùng, quỳ xuống!”
“Ma tỷ kìa, nó lại ở trong thần miếu này sao!”
Phương Vô Đạo chợt hiểu: “Chẳng trách ở trận đại chiến ấy lại có nhiều người tới đây, hóa ra là vì thế!”
“Bảo vật tối thượng của Ma giới, ma tỷ!”
Ầm!
Ma tỷ run kịch liệt, chín con ma long gào thét.
Ngay sau đó.
Từ trong ma tỷ truyền tới một giọng nói hoài cũ: “Ma tỷ xuất hiện, sứ mệnh của thần miếu đã hoàn thành!”
Tiếng răng rắc vỡ nát vang lên khắp bốn phía.
Mọi người khiếp hãi phát hiện, trên vách tường cung điện đá xuất hiện vết nứt.
Rầm! Rầm! Rầm!
Trên đỉnh cung điện đá, từng hòn đá rơi xuống chóng mặt nhanh như sao xẹt, nháy mắt hàng chục người tu võ đã bị đè nát.
Tần Hồng Bân không hề do dự chạy nhanh ra ngoài cung điện bằng đá kia: “Nguy rồi, cung điện bằng đá sắp sụp rồi, đi mau!”
“Mẹ kiếp, bảo bối gì cũng không có mà còn phải chôn thây ở đây hả?”
“Khốn thật! Lảm nhảm gì nữa, chạy mau đi!”
Vô số người tu võ ào ào chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668690/chuong-2851.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.