"Hơn nữa còn nắm giữ địa vị chủ đạo!"
Giọng của tháp Càn Khôn Trấn Ngục trở nên kỳ dị: "Nhóc, cảnh giới của Hạ Nhược Tuyết quá thấp, thần hồn quá yếu!"
"Chỉ có thể đánh thức ý thức của Hạ Nhược Tuyết, nếu không thần hồn của Hạ Nhược Tuyết sẽ từ từ biến mất!"
Sắc mặt Diệp Bắc Minh rất khó coi: "Vậy giờ tôi phải làm sao?"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: "Để Hạ Nhược Tuyết cảm nhận được sự tồn tại của cậu, dùng cách gì thì xem chính cậu".
Diệp Bắc Minh suy tư: "Tôi biết làm thế nào rồi!"
Một suy nghĩ hiện lên trong đầu, anh cắt đứt liên hệ với tháp Càn Khôn Trấn Ngục!
Một giây sau.
Vèo!
Một cỗ ma khí ngập trời tuôn ra từ trong cơ thể Diệp Bắc Minh, chắn lại cửa lớn của điện đá.
Gương mặt xinh đẹp của Hạ Nhược Tuyết thay đổi: "Cậu... Cậu muốn làm gì?"
Diệp Bắc Minh tiến lên, ôm chặt lấy vòng eo thon của Hạ Nhược Tuyết.
Giọng của Hạ Nhược Tuyết biến thành giọng của thần nữ Túc Hoàng, thân thể bà ta khẽ run lên: "Diệp Bắc Minh, cậu... đừng có mà làm loạn!"
Diệp Bắc Minh lạnh lẽo nói: "Thần hồn của bà mau cút ra khỏi thân thể của Nhược Tuyết đi!"
"Nhược Tuyết, em mau tỉnh lại!"
Quát khẽ một tiếng, Diệp Bắc Minh lại gần Hạ Nhược Tuyết.
"Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668663/chuong-2824.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.