"Nếu đã vậy, tôi sẽ giết hai mẹ con này, để thằng rắm chó Dạ Huyền kia thừa nhận nỗi đau mất vợ mất con!"
Dứt lời, năm ngón tay Tần Phàm siết chặt lại, trường thương màu vàng kim bộc phát!
Đâm về phía trái tim Diệp Bắc Minh!
Cảnh giới Chân Huyền!
Ánh mắt Diệp Bắc Minh trầm xuống, quả quyết lấy ra kiếm Càn Khôn Trấn Ngục!
Tiếng "keng" trầm đục vang lên, bàn tay Tần Phàm run lên, cả cánh tay đều run nhè nhẹ.
Trường thương màu vàng kim trong tay anh ta thì trực tiếp nổ tung!
Anh ta khiếp sợ nhìn Diệp Bắc Minh: "Tên kia, rốt cuộc thanh kiếm này có lai lịch ra sao?"
Diệp Bắc Minh lười trả lời, bước đến trước người Tần Phàm.
Chém một kiếm về phía đầu anh ta!
Tần Phàm nổi giận: "Thằng chó, gan chó của mày lớn lắm, muốn giết tao?"
"Chết đi cho tao!"
Thân thể anh ta chấn động, trên người hiện lên một bộ áo giáp hoàng kim.
Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục chém xuống khôi giáp hoàng kim.
Tiếng "keng keng" long trời lở đất vang lên, chẳng khác gì sét đánh.
Thế mà không thể chém được?
Diệp Bắc Minh hơi bất ngờ: "Tháp nhỏ, tình huống này là thế nào?"
"Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục không gì không phá được, sao ngay cả một bộ áo giáp cũng không chém xuyên được?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668637/chuong-2798.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.