Ba con mắt nhìn chòng chọc vào Luyện Thần quyết!
Nửa giờ sau.
Diệp Bắc Minh khép lại Luyện Thần quyết, bắt đầu thấu hiểu!
Lại qua nửa giờ, Diệp Bắc Minh đột nhiên mở to mắt.
Ánh mắt lấp lóe ánh sáng: "Tháp nhỏ, xong rồi!"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục phun nước bọt: "Đù má, không thể nào? Mới một giờ mà?"
"Chỉ một giờ mà cậu đã lĩnh ngộ? Con mẹ nó, cậu..."
Diệp Bắc Minh mỉm cười: "Tôi chưa từng học thứ nào vượt quá một giờ".
"Đù!"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục vô cùng kích động: "Thật mẹ nó yêu nghiệt, bản tháp từng gặp biến thái, nhưng chưa từng thấy biến thái đến như vậy!"
"Được, bây giờ cậu có cảm giác như thế nào?"
Diệp Bắc Minh suy tư: "Không có cảm giác gì quá lớn".
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục giải thích: "Thử cắt đứt liên hệ với tôi xem!"
Diệp Bắc Minh làm theo.
Một giây sau.
Trước mắt anh đột nhiên sáng lên!
"Có cảm giác rồi?"
Diệp Bắc Minh kích động: "Có cảm giác, cả tòa viện này đều ở trong mắt tôi".
"Như thể trong đầu có một cái ra-đa rà quét hình ảnh!"
"Bất kỳ vật gì, chỉ cần ở trong sân này đều không thể trốn được hai mắt của tôi!"
"Đây chính là lực thần hồn sao?"
Tháp Càn Khôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668597/chuong-2758.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.