Tất cả mọi người khiếp sợ.
Thập trưởng lão cảnh giới Giới Vương hậu kỳ đã bị tên này giết ngay tức khắc ư?
“Thập trưởng lão!”
“Cậu ta không chỉ mở ra long tích mà còn dung hợp được bảy con rồng ư?”
“Này... không thể nào!”
“Bảy con rồi sao, cả thế giới Cao Võ chẳng có ai làm như vậy được!”
Mười mấy lão già của Thánh Tộc trừng to mắt suýt rớt ra ngoài.
Vẻ mặt Lạc Thạch Lăng cũng vô cùng khiếp hãi.
Cuối cùng ông ta đã biết vì sao Lạc Chính Hùng lại xem trọng Diệp Bắc Minh đến vậy.
Diệp Bắc Minh nhìn thẳng vào Lạc Thạch Lăng, bước tới, đưa tay lên áp chế ông ta.
Răng rắc.
Tay anh như một ngọn núi lớn đè nặng lên vai ông ta.
“Á...”
Lạc Thạch Lăng hét thảm, ông ta không thể nào chịu nổi sức mạnh của Diệp Bắc Minh.
Đầu gối ông ta cong xuống rồi đập mạnh xuống đất.
Diệp Bắc Minh lạnh lùng nói: “Chắc là ông biết Hàn Tông ở đâu nhỉ?”
Cả người Lạc Thạch Lăng run rẩy, ông ta có thể cảm nhận được sát ý khủng khiếp trên người Diệp Bắc Minh.
Nếu ông ta chần chừ thì sẽ giống với thập trưởng lão: “Tôi nói, tôi nói ạ... Đế tộc!”
“Bọn Hàn Tông đã đến Đế tộc rồi ạ!”
Ánh mắt Diệp Bắc Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668584/chuong-2745.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.