Giọng lão ta run rẩy: "Ông... Ông không nhớ rõ?"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục lạnh lẽo đáp: "Nếu mà bản tháp nhớ kỹ thì còn cần hỏi ông sao? Nói!"
Thần hồn lão già khô gầy đảo mắt, cắn răng trả lời: "Tôi có thể nói cho ông biết hết thảy, nhưng ông không thể giết tôi!"
"Hơn nữa, còn phải đưa tặng thân thể của người này cho tôi, sao hả?"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười lạnh: "Ông có tư cách gì mà cò kè mặc cả với bản tháp?"
Vù!
Sức mạnh thần hồn nghiền ép xuống.
Thần hồn lão ta nằm rạp trên mặt đất, như một mảnh thủy tinh nứt xuất hiện vô số khe hở!
"Á... Đừng mà, tha mạng..."
Lão già khô gầy hoảng sợ, cầu xin tha thứ: "Tôi biết sai rồi, tôi nói..."
"Tôi bằng lòng nói tất cả cho ông!"
Sức mạnh thần hồn kia biến mất!
Lão ta run rẩy không ngừng: "Đại nhân, tôi tên là Yến Bách Lý, từng là người tu võ cảnh giới Chân Linh tại Thánh Vực".
Trong lòng Diệp Bắc Minh khẽ động: "Cảnh giới Chân Linh? Đây là cảnh giới gì?"
"So với cảnh giới Giới Chủ thì thế nào?"
Yến Bách Lý cười lạnh: "Đúng là con sâu ngồi dưới đáy giếng, Giới Chủ tính cái thá gì?"
Lão ta chẳng thèm trả lời vấn đề của Diệp Bắc Minh!
Một giây sau.
Tháp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668569/chuong-2730.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.