Lão Diệp hoàn hồn, nhanh chóng chém trường đao về phía Diệp Bắc Minh, nháy mắt không khí đã bị lão ta cắt ngang.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nhắc nhở anh: “Nhóc con, mau né, không sẽ chết đấy!”
Diệp Bắc Minh chỉ đành buông tha cho gã rồi mau chóng lùi về sau, né tránh đao vừa tới kia.
Ầm ầm!
Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, mặt đất bị nổ thành một cái lỗ rộng cả trăm mét.
Hàn Lương không may mắn lắm bị làn khí đánh bay ra ngoài, chật vật ngã sõng soài trên mặt đất.
“Cậu chủ!”
Lão Diệp bước tới, rót chân nguyên vào cơ thể Hàn Lương để ổn định vết thương cho gã.
Chát!
Nhưng mà Hàn Lương quay phắt cho lão Diệp một cú tát đau đớn trên mặt: “Tôi bị làm sao thì sao hả! Đồ vô dụng nhà ông, không phát hiện tôi ở đây hả?”
“Thế mà còn dùng đao khí chém xuống mạnh bạo nữa!”
“Lẽ nào đến tôi mà ông cũng muốn giết hả? Mẹ kiếp! Mẹ kiếp! Chết tiệt!”
Tất cả mọi người sững sờ.
Cảnh giới của lão Diệp là Giới Vương đấy.
Lão ta lại để một tên mới cảnh giới Thần Đế làm bẽ mặt ư?
Mà điều khiến người ta khiếp sợ ấy là lão Diệp quỳ xuống nhỏ nhẹ nói: “Cậu chủ, xin lỗi cậu ạ!”
Hàn Lương phẫn nộ gào lên: “Giết! Giết thằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668541/chuong-2702.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.