Ngoài việc cô ấy vẫn còn hơi tiều tụy ra, gần như đã khỏi hoàn toàn!
Lạc Khuynh Thành nở nụ cười xinh đẹp: "Đây là đan dược của Thánh tộc, tên là Cửu Chuyển Bất Diệt đan!"
Nhìn thấy nụ cười của Lạc Khuynh Thành, trên trán thanh niên kia nổi lên gân xanh, trong lòng dâng lên lòng ghen ghét!
Lạc Khuynh Thành chưa từng cười với gã!
Cộng thêm việc Diệp Bắc Minh không nhìn gã, càng khiến cho gã tức giận: "Tao đang nói chuyện với mày đấy, mày không nghe thấy sao?"
Diệp Bắc Minh phun ra một chữ: "Cút!"
Khuôn mặt thanh niên đó kìm nén đến mức đỏ bừng, đột nhiên hét to: "Thằng kia, mày thật sự không biết mình có mấy cân mấy lạng đúng không?"
"Quỳ xuống cho bản công tử!"
Đạp một bước lên trời!
Quăng một cái tát về phía Diệp Bắc Minh!
Rống!
Tiếng rồng ngâm chợt vang lên, có khí thế rồng bay lên chín tầng mây!
"Đây là!"
Quảng trường tràn ngập chấn động, tròng mắt ai nấy cũng như muốn rớt ra ngoài.
Mấy lão già càng là hít sâu một hơi: "Trời ạ! Long Tích, thanh niên này lại có thể mở ra Long Tích?"
"Gã ta còn trẻ tuổi như vậy, sao có thể chứ!"
"Hơi thở của gã cũng mới cảnh giới Thần Đế!"
"Thế mà còn kinh khủng hơn cả cảnh giới Vực Chủ mấy phần?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668539/chuong-2700.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.