Khắp quảng trường Vân Tiêu Tông lâm vào sự yên lặng đáng sợ!
Khuôn mặt Ưng Bạch Mi tràn ngập vẻ không dám tin!
Sắc mặt đám người Hoàng Phủ Chính, Lục Thanh Sơn vô cùng khó coi!
Lông mày Bùi Vân Hải xoắn lại!
Bạch Thiên Cơ thì nhìn chòng chọc vào Diệp Bắc Minh!
Bộ mặt già nua của Vương Trùng Hư trở nên ngưng trọng, cúi đầu nhìn thoáng qua kiếm Đoạn Long và kiếm Càn Khôn Trấn Ngục trong tay mình: "Không có hai thanh kiếm này mà kẻ kia vẫn còn kinh khủng đến thế!"
..
"Nếu cậu ta cầm thanh kiếm này, lão phu có thể đỡ được sao?"
Nghĩ tới đây, trái tim Vương Trùng Hư co chặt lại!
Không được, tên này chắc chắn không thể lưu lại!
Bất luận là thân phận Hoa tộc của cậu ta, hay là thiên phú kinh người đã thể hiện!
Tuyệt! Đối! Không! Thể! Lưu!
Mặt mũi Lạc Khuynh Thành tràn ngập vui mừng: "Trong hai năm ngắn ngủi mà tiểu sư đệ đã trưởng thành đến nhường này!"
Cô ấy nắm chặt tay: "Cảnh giới Vực Chủ là cái thá gì, tiểu sư đệ đều có thể giết!"
Người thanh niên bên cạnh chợt cười một tiếng: "Có chút thú vị, cảnh giới Thần Vương mà giết được cảnh giới Vực Vương".
"Đã có thể so với các thiên tài nhỏ của Thánh Vực".
Gã khẽ gật đầu, giống như một người bề trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668533/chuong-2694.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.