Hạ Nhược Tuyết nắm lấy bàn tay của Diệp Bắc Minh: “Bắc Minh, còn có bọn em đây mà”.
Diệp Bắc Minh gật đầu một cái, ánh mắt dừng lại trên người Diệp Thanh Lam: “Mẹ, con dám cá chín mươi chín phần trăm sư phụ là do mẹ và bố vì con tìm”.
“Mười vị sư tỷ cũng là do hai người sắp xếp!”
“Nói cho con đại sư tỷ rốt cuộc có thân phận gì? Tại sao chị ấy lại là người của Thánh Tộc?”
Diệp Thanh Lam trầm mặc.
Thấy hai mắt Diệp Bắc Minh đỏ bừng, thở dài một tiếng!
“Về nhà đi, mẹ sẽ nói cho con mọi chuyện!”
“Được!”
Diệp Bắc Minh nghiêm trang gật đầu.
Trở lại nhà họ Diệp ở núi Rồng.
“Lam nhi, con không sao chứ?”
“Nhược Tuyết cũng đã trở lại, quá tốt rồi!”
Người nhà họ Diệp hô hào tiến lên, từng quả tim treo lơ lửng cuối cùng cũng được hạ xuống.
Tuy nhiên.
Sắc mặt của Diệp Bắc Minh và Diệp Thanh Lam có vẻ không ổn cho lắm!
Bầu không khí có chút kỳ quái!
Diệp Thanh Lam cố nặn ra vẻ tươi cười: “Ba, con với Thần Nhi đi xuống huyệt mộ dưới lòng đất một chuyến”.
“Trước khi bọn con ra ngoài, bất kỳ người nào cũng không được tiến vào”.
“Được!”
Diệp Thanh Dương ngưng trọng gật đầu.
Diệp Bắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668501/chuong-2662.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.