“Tuy rằng bọn tôi giúp cậu nhưng cấm cậu tung hô với người khác rằng mình có quan hệ với Thánh tộc!”
“Cấm cậu dùng danh nghĩa của Thánh tộc để hoành hành ngang ngược!”
“Nói tóm lại, tuy tôi cứu cậu nhưng không có nghĩa cậu có tí xíu quan hệ với Thánh tộc”.
Người thanh niên lười nhác kiêu ngạo nói xong.
Rồi nhìn vào Diệp Bắc Minh bằng ánh mắt chán ghét.
Xong xoay người rời đi.
Diệp Bắc Minh dõi theo bóng dáng người thanh niên biếng nhác ấy rồi hét lớn: “Đứng lại, có phải đại sư tỷ của tôi bảo anh tới không?”
“Đại sư tỷ là người của Thánh tộc phải không?”
Người thanh niên lười nhác kia dừng lại, lạnh lùng nhìn Diệp Bắc Minh: “Tên họ Diệp kia, tôi nhắc cậu một câu cuối cùng”.
“Cậu không có tư cách gọi người ấy là sư tỷ, cậu vĩnh viễn không thể nào với tới Thánh tộc chúng tôi đâu!”
Người nọ cảnh cáo: “Tốt nhất là cậu quên người đó đi!”
“Hơn nữa, không cần nói với bất kỳ ai rằng người đó là sư tỷ của mình!”
“Từ nay trở đi, người đó không có liên quan gì với tất cả các người!”
Diệp Bắc Minh nhíu mày: “Đây là ý của đại sư tỷ sao?”
“Đúng thế”.
Người thanh niên lười biếng kia mỉm cười đầy hàm ý: “Đương nhiên là ý của người đó rồi, người ta còn chẳng hề muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668498/chuong-2659.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.